Nhát kiếm vừa rồi lóe lên trong đầu Dương Hạo, từng tàn ảnh không ngừng xuất hiện, khiến cho hai mắt y sáng rực.  

 

Không có sự gián đoạn, nó chỉ là một ảo ảnh, nó dường như được kết nối nhưng không kết nối, và nó không bị phá vỡ.  

 

Mà sự vận dụng của Hỏa Tiêm Thương khiến cho Dương Hạo cảm thấy tu luyện cảnh giới là vô tận, vốn dĩ cảm thấy lực tâm thần của mình đã hết không gian để phát triển, nhưng bây giờ khi nhìn thấy cách thức sử dụng Hỏa Tiêm Thương của đối phương khiến cho Dương Hạo như mở ra một chân trời mới.  

 

"Lúc đầu sôi trào, giống như núi lửa sắp phun ra”, Dương Hạo dường như có lĩnh ngộ mới, hai mắt liền lóe lên.  

 

“Nếu đã chặn được đòn nhanh như chớp của mình, Dương Hạo này đúng là một đối thủ đáng gờm!”, Cao Minh Thu thu lại Hỏa Tiêm Thương, hai mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn đánh giá Dương Hạo, vốn dĩ muốn tấn công liên tục, nhưng bây giờ hắn đang có một câu hỏi.  

 

“Dương Hạo, ngươi rốt cuộc là ai, trong thế giới Minh Vương của ta dường như không có người như ngươi”, Cao Minh Thu khó hiểu hỏi: “Lẽ nào ngươi tới từ thế giới cao hơn sao?”  

 

Ngay cả Thu Nhi ở bên cạnh cũng trầm tư suy nghĩ. Dương Hạo này rốt cuộc là đấng toàn năng gì trong thế giới Minh Vương, sự thể hiện quá xuất sắc, nếu như không phải tới từ thế giới cao hơn thì rất khó giải thích cho tài năng kinh người vừa rồi của y.  

 

Cả Cao Minh Thu và Thu Nhi đều là những sự tồn tại đỉnh cao trong thế giới Minh Vương. Nhưng họ lại không thể đoán được lai lịch của Dương Hạo.  

 

Lẽ nào thực sự tới từ thế giới cao hơn sao? Trên thế giới Phong Vũ là thế giới Minh Vương. Mà thế giới Minh Vương đương nhiên chưa phải là thế giới đỉnh cao của người tu luyện, còn có thế giới cao hơn.  

 

Mặc dù trong lòng Thu Nhi biết rõ rằng Cao Minh Thu đột nhiên hỏi chuyện này là để tìm một đường lui cho mình, nhưng điều khiến Thu Nhi chấn động là việc này rất có khả năng là đúng!  

 

Dương Hạo ngạc nhiên liếc nhìn Cao Minh Thu, bỗng chốc hiểu rõ tâm tư của hắn, có chút đồng tình nhìn Cao Minh Thu, tiếc nuối nói: “Mặc dù ta rất muốn nói với ngươi rằng ta tới từ thế giới cao hơn. Nhưng ta buộc phải nói với ngươi rằng ngươi đoán sai rồi”.  

 

“Không thể nào. Nếu tới từ thế giới Phong Vũ, ngươi không thể mạnh như vậy được”, Cao Minh Thu rống lên: “Ngươi đang lừa ta!”  

 

Dương Hạo lắc đầu nói: “Nếu như ta nói với ngươi ta tới từ thế giới này, vậy thì là không tôn trọng người. Ta không có chút ký ức chuyển kiếp nào hết. Nhưng chuyện này quan trọng sao?”

“Đương nhiên là quan trọng rồi!”, Cao Minh Thu gào lên: “Nếu như ngươi tới từ thế giới cao hơn, vậy thì ta…”  

 

Dương Hạo lạnh lùng nói: “Cao Minh Thu, ta vẫn luôn rất tôn trọng ngươi. Mặc dù ngay từ đầu ta đã biết chúng ta không thể nào là bạn bè, chỉ có thể là đối thủ. Sự hào khí của ngươi khiến ta cảm thấy tán thưởng, nhưng không ngờ rằng ngươi lại là loại người như vậy”.  

 

Sự chỉ trích của Dương Hạo khiến hắn ngây ra, dường như bản thân đang đối diện với một trưởng bối vậy.  

Advertisement
';
Advertisement