Một Thai Ba Bảo: Ta Trọng Sinh Tái Giá Giúp Chồng Mới Làm Giàu

Thấy Tăng Thiết Đầu sắp xông tới, bồng một giọng nói quát lên: "Ban ngày ban mặt, anh muốn làm gì? Muốn bị bắt đến đồn công an ăn lạc rang sao?” Tiếu Hàn Ngọc nhảy xuống từ sườn núi sau đó đi đến bên cạnh Trần Ý, nghiêng đầu nhìn cô ta một cái, lại hỏi: "Vị nữ đồng chí này, anh ta có làm hại cô không, cô có cần tôi đưa cô đi báo án không?"

Trần Ý nhìn thấy Tiếu Hàn Ngọc, như thể nhìn thấy thần tiên giáng thế, vừa kích động, vừa ngưỡng, mộ, vừa tôn kính, đồng thời tim còn đập thình thịch không ngừng. Mưu tính bẩn thiu, đơ bẩn và tội lỗi đầy đầu óc của Tẳng Thiết Đầu bị sự xuất hiện của Tiếu Hàn Ngọc phá tan hoàn toàn, nghe đối phương nói muốn báo án, muốn cho gã ăn lạc rang, thì nỗi sợ hãi cuối cùng cũng kéo lý trí của gã trở lại, thậm chí không cần Trần Ý nói, gã đã chạy mất đép.

"Trần trí thức, vừa rồi chỉ đùa với cô thôi, cô đừng để bụng, tôi đi làm việc đây."

"Thì ra cô là thanh niên trí thức à! Chào cô, tôi họ Tiếu, Tiếu Hàn Ngọc, cũng là thanh niên trí thức về nông thôn." Tiếu Hàn Ngọc rất thoải mái chủ động đưa tay ra với Trần Ý. Trần Ý xấu hổ gật đầu, đưa tay ra bắt tay anh ta.

"Tiêu đồng chí, anh hẳn là làm thanh niên trí thức ở đội khác? Sao tại đến đội chúng tôi? Có chuyện gì sao?”

Tiếu Hàn Ngọc nhìn cô chằm chằm một lúc, mới nói: "Tôi ở bên đập làm kỹ sư, hôm nay đến đây muốn tìm một người, không ngờ vừa đến nửa sườn núi thì nghe thấy bên dưới có người nói chuyện, muốn đến hỏi đường, kết quả vừa vặn gặp phải tên kia định làm chuyện xấu với cô. Trần trí thức, thời điểm này không phải mọi người đều đi làm sao? Sao cô lại ở đây?"

Trần Ý nghe anh ta hỏi chuyện này, trong mắt lóe lên một tia căm hận, tức giận kể lại chuyện mình bị Tống Duệ Nguyệt hãm hại.

"Cô nói là Tống trí thức cố tình hãm hại cô, chính là muốn hủy hoại danh tiếng của cô? Nhưng cô ta làm thế nào được? Đại đội trưởng của các cô cũng mặc kệ cô ta làm bậy sao?"

"Còn không phải vì cô ta có đối tượng là đoàn trưởng sao, người ta đã nộp đơn xin kết hôn rồi, đừng nói là đại đội trưởng, ngay cả lãnh đạo xã cũng phải nịnh nọt." Trần Ý sẽ không thừa nhận lỗi của mình, đặc biệt là bây giờ cô ta rất có cảm tình với Tiếu Hàn Ngọc, đẹp trai lại nho nhã hòa nhã, còn là kỹ sư của đập nước, công việc này ít nhất cũng phải được mấy chục đồng một tháng? Nếu lấy anh ta, sau này cuộc sống của cô ta chắc chắn sẽ khá hơn, đến lúc đó còn có thể gửi thêm tiền về nhà.

Tiếu Hàn Ngọc căn bản không để ý đến ánh mắt đầy yêu mến và dò xét mà Trần Ý luôn nhìn anh ta, trong lòng chỉ nghĩ đến những lời Trần Ý vừa nói, anh ta xoa xoa ngón tay, trên mặt nở nụ cười không có chút nhiệt độ nào, ha, thật khéo... Tống trí thức, còn có đối tượng là đoàn trưởng.

Xem ra ngày mai anh ta phải đến lại đội Hải Giác này một chuyến mới được.

"Trần trí thức, nếu cô tin tôi, tôi sẽ bày cho cô một kế, biết đâu ngày mai cô không cần phải làm công việc cực khổ không được đền đáp này nữa, còn có thể đổ chuyện này lên đầu Tống trí thức, vừa vặn cũng cho cô ta nếm thử mùi vị tự làm tự chịu, cô thấy thế nào?"

Trần Ý nghe anh ta nói vậy, mắt sáng lên, gật đầu lia lịa...---Trên đảo Thiên Nhai đối diện, sau khi Lục Yến Từ tuần tra xong một lượt buổi huấn luyện của đoàn, lại kéo mấy chiến sĩ tinh nhuệ luyện tập vài trận, đánh cho mấy người phải nhận thua cầu xin tha, thid mới buông tha cho đám lính con, đi về phía sư bộ.

Hôm nay là ngày phát lương, anh còn hứa với cô gái nhỏ sẽ xin vài tờ phiếu công nghiệp, nhân lúc sư trưởng và chính ủy chưa về nộp lương, tiện thể lấy luôn phiếu chứng từ trong tay họ.Đang chuẩn bị uống xong trà ở sư bộ là tan làm thì Tả sư trưởng và chính ủy Thiệu đều cảm thấy sống lưng lạnh toát một cách khó hiểu.Lúc Lục Yến Từ đến, hai vị lãnh đạo vừa uống xong trà, dọn dẹp chuẩn bị về nhà ăn cơm, kết quả thấy cửa phòng làm việc bị đẩy ra.

Advertisement
';
Advertisement