Tống Duệ Nguyệt không để ý đến ánh mắt kinh ngạc và ngưỡng mộ của người khác, dựa vào trí nhớ, cô tìm thấy văn phòng của Cung Tự Tại. Đi tới thấy cửa chỉ khép hờ, cô gõ ba tiếng. Bên trong truyền ra giọng nói: "Mời vào.” Tống Duệ Nguyệt đẩy cửa đi vào, Tằng A Ngưu và kế toán Hà nhìn nhau, cũng vội vàng đi theo. "Anh Cung, chào anh, hôm nay tôi đến để anh nghiệm thu thành quả."
Cung Tự Tại bị tiếng "Anh Cung” nhiệt tình của cô làm cho tê cả da đầu, trong lòng nghĩ tần trước cô không có thái độ này đâu. Lại nhìn Tằng A Ngưu và kế toán Hà đi theo cô vào, tại cười gật đầu, đứng dậy đi đến bắt tay với Tống Duệ Nguyệt và những người khác. "Kẹo của cô đã làm xong rồi à?"
Tống Duệ Nguyệt gật đầu, trực tiếp đặt cái ba lô của mình xuống đất, sau đó, bắt đầu lục lọi bên trong lấy ra bốn gói kẹo lớn đặt lên bàn trà bên cạnh ghế sofa.
"Tôi làm bốn vị, nếu nhà máy kẹo được thành lập, tôi còn có thể làm kẹo táo, dâu tây, nho, sữa, hoặc kẹo hai vị trái cây và sữa, còn có thể làm kẹo dẻo vị trái cây các loại...."
Nói xong, lại lấy ra mấy tờ giấy bên trong, đây là kế hoạch cô viết.
"Đây là kế hoạch, anh Cung, anh nếm thử kẹo trước hay xem kế hoạch trước?"
Cung Tự Tại: ... Sao cô cứ gọi tôi là anh Cung thế này, tôi thấy hơi lo lắng.
Kẹo và kế hoạch của Tống Duệ Nguyệt chắc chắn là thành công, không chê vào đâu được.
Lúc đầu, Cung Tự Tại còn hoài nghi.
Nhưng khi cô mở bốn gói kẹo trước mặt hắn, hắn đã ngây người một lúc lâu."Đây... Đây là kẹo sao? Sao lại không giống kẹo bán trên thị trường?"Tống Duệ Nguyệt nhướng mày, cười nói: "Nếu giống kẹo bán trên thị trường thì tôi sẽ không mở nhà máy kẹo, chúng ta đã mở nhà máy kẹo thì đương nhiên phải làm thứ gì đó khác biệt. Anh Cung, anh nếm thử xem, vị thế nào?"Tằng A Ngưu và kế toán Hà ngồi cạnh cô cũng ngóng cổ nhìn ba loại kẹo còn lại trên bàn, nói thật, họ chỉ nếm thử vị cam, còn ba vị kia thì chưa nếm qua.
"Đại đội trưởng, kế toán Hà, hai người cũng nếm thử đi."Tằng A Ngưu và kế toán Hà cũng lấy một viên, Cung Tự Tại ăn trước một viên vị dừa, Tằng A Ngưu thì ăn trước một viên vị vải, kế toán Hà ăn vị cam sữa.Vừa cho vào miệng ngậm hai cái, họ đã nói ra hương vị trong miệng mình.Cung Tự Tại ăn xong một viên kẹo vẫn còn lưu luyến, chép miệng: "Kẹo của cô giá thành không thấp nhỉ? Phải bán bao nhiêu tiền một cân mới hợp lý?"
Tống Duệ Nguyệt chỉ vào mấy tờ giấy trên tay đối phương: "Đều viết trong kế hoạch rồi, anh vừa ăn vừa xem nhé. Tôi tiện thể gọi những đồng chí khác trong công xã đến nếm thử kẹo này? Anh có muốn để dành một ít mang về cho chị dâu và cháu trai cháu gái nếm thử không?"Cung Tự Tại nghe cô nói vậy thì biết chắc chắn Lục Yến Từ đã nói với cô về hoàn cảnh gia đình hắn, nếu không thì làm sao biết hắn có một trai một gái?Hắn cũng không khách sáo, kẹo này đúng là phải mang về một ít, nếu không sau này hai đứa nhóc ở nhà biết được, lại tìm hắn làm ầm lên.Vì vậy, hắn lấy một tờ giấy gói khoảng mười viên kẹo bỏ vào ngăn kéo, sau đó lại đi đến cửa gọi một tiếng: "Đồng chí Hứa Bạch Vân, đến đây một chút."
Một lát sau, Hứa Bạch Vân đến, thấy Tống Duệ Nguyệt, cô ấy còn vui vẻ chớp mắt với cô, vừa nãy cô ấy đã thấy Tống Duệ Nguyệt đến nhưng thấy cô đến tìm thị trưởng nên định đợi cô giải quyết xong việc rồi mới nói chuyện."Kẹo trên này là Tống trí thức mang đến, cô cầm ra ngoài, để mọi người mỗi người lấy vài viên nếm thử."Hứa Bạch Vân nghe nói là kẹo, còn có chút không tin, nhìn những viên trụ tròn trong suốt và đẹp mắt trên đó, cô ấy còn tưởng là hạt thủy tinh đẹp nào đó, không ngờ lại là kẹo, sao cô ấy không thấy bên ngoài bán loại kẹo đẹp như vậy?"Tống trí thức, cô có chuyện vui à?"
Tống Duệ Nguyệt cười bí ẩn: "Tạm thời giữ bí mật nhưng mà, cho dù là chuyện vui thì cũng không phải chuyện vui mà cô nghĩ đâu."