Một Thai Ba Bảo: Ta Trọng Sinh Tái Giá Giúp Chồng Mới Làm Giàu

"Không phải là lão Đới nói hôm nay cậu sẽ đưa vợ về sao, lại sợ bên này cậu chưa dọn dẹp xong nên bảo tôi qua đây giúp cậu dọn dẹp một chút, ai ngờ tôi vừa dọn xong thì hai người đã về đến nhà rồi." Hứa Tâm Kiều là người hiền lành và chăm chỉ, thêm vào đó Lục Yến Từ và chồng cô ấy là đồng đội, bình thường lại hay qua lại, đương nhiên là phải giúp đỡ nhiều hơn. "Chị dâu, thật sự làm phiền chị rồi." Tống Duệ Nguyệt thuận miệng nói một câu khách sáo, lại lấy một nắm kẹo nhét vào tay Hứa Tâm Kiều. Hứa Tâm Kiều cầm mấy viên kẹo này nhìn một cái, lập tức tò mò nói: "Ồ, đẹp thế này à, đây thực sự là kẹo sao? Nghe nói, là do nhà máy của các cô sản xuất?" Tống Duệ Nguyệt gật đầu nhưng cũng kinh ngạc vì đối phương có tin tức nhanh nhạy.

Hứa Tâm Kiều là người biết điều, tại nói chuyện phiếm với Tống Duệ Nguyệt vài câu, bảo cô có chuyện gì thì cứ sang nhà bên cạnh gọi một tiếng, sau đó tiền dân ba đứa con của mình về nhà. Không lâu sau, những đứa trẻ nhà khác cũng theo về, cuối cùng sân cũng yên tĩnh Lại. Lục Kim An chạy vào: "Yêu thúc, tối nay giường của hai người tón thật, tối nay cháu muốn ngủ với hai người."

Lục Yến Từ: ... Cậu nhóc này, đừng hòng.

"Không được, cháu lớn thế này rồi, là nam tử hán thì phải ngủ một mình."

"Sao chú lớn thế này rồi mà vẫn ngủ với yêu thẩm? Chú không phải nam tử hán! Cháu còn nhỏ, cháu không phải nam tử hán, cháu vẫn là trẻ con, cho nên, chú không được ngủ với yêu thẩm, cháu được."

Lục Yến Từ chống nạnh, có lý có cứ phản bác.

Lục Yến Từ: ... Đứa cháu trai phiền phức như vậy, ai muốn thì cứ lấy đi, tại sao anh lại phải tự chuốc khổ vào thân? Ngày mai nhất định phải gọi điện cho anh trai, bảo anh ấy nhanh chóng đón thằng nhóc thối này về.

"Chú với yêu thẩm là vợ chồng, cháu nhất quyết phải ngủ với chú thì tính là chuyện gì?" Lục Yến Từ còn đang nghĩ tối nay nhất định phải ôm cô gái nhỏ trong nhà mới thân mật một chút.

Lục Kim An không chịu, cứ nằm lì trên giường không chịu đi.

"Chắc chắn là An An mới đến đây còn chưa quen, sợ rồi, cứ để nó ngủ với chúng ta hai đêm đi. Đúng rồi, chăn gối trên giường này ở đâu ra vậy?"Cô vừa đi khắp phòng một vòng, mới phát hiện mình quên mất một chuyện lớn, những sính lễ mà bố mẹ chồng đưa đến vẫn còn ở nhà bà Tằng."Bộ phận hậu cần phát, anh cũng không biết mẹ anh đưa nhiều đồ như vậy đến đây, sáng mai anh sẽ bảo người đến nhà bà Tằng lấy đồ về."

Tống Duệ Nguyệt gật đầu, cũng chỉ có thể như vậy."Nhớ là phải mừng tuổi, phát chút kẹo mừng."Tống Duệ Nguyệt nói xong, thực sự mệt mỏi không chịu nổi, nằm xuống giường là muốn ngủ luôn, lúc này cô ngay cả mặt mũi cũng không muốn rửa.

Lục Kim An vừa leo lên giường một lúc đã ngủ như heo con."Kiều Kiều, anh đi đun nước, chúng ta tắm rồi ngủ nhé?" Lục Yến Từ cúi người, xoa bóp trên người cô, nhìn cô chăm chú, hơi thở nóng rực phả vào gáy cô, khiến cô tê dại.Tống Duệ Nguyệt: ... Cô có thể nói không được không?

Lục Yến Từ thấy cô không lên tiếng, liền hôn lên mặt cô, đứng dậy đi đun nước.Tống Duệ Nguyệt đành phải đứng dậy tìm quần áo để thay, vừa tìm được thì Lục Yến Từ đã đi vào, bế thốc cô lên đi vào trong.Làm Tống Duệ Nguyệt giật mình.

"Anh không đi đun nước à?""Chị dâu đã đun xong rồi, đủ hai nồi nước lớn, đủ để chúng ta tắm thoải mái rồi."Tống Duệ Nguyệt thực sự muốn trợn mắt, bởi vì đối với Lục Yến Từ, tắm thoải mái một lúc có nghĩa là anh sẽ giày vò cô trong phòng tắm một lúc lâu.

Ôi, trước đây cô luôn nghĩ đến việc ăn sạch sẽ người đàn ông này, sau này mới phát hiện ra người bị ăn sạch sẽ thực ra là mình, ôi! Thật không nên háo sắc!Hai người nghịch ngợm trong phòng tắm một hồi lâu, cuối cùng mệt đến mức không muốn động đậy ngón tay, mới được người nào đó lau khô người rồi bế về giường, ngay cả quần áo cũng là Lục Yến Từ mặc cho cô.

Advertisement
';
Advertisement