Lục Yến Từ nghe cô gái nhỏ nhà mình lẩm bẩm, thì bực mình xoa đầu cô: "Chắng qua là dùng chuyện này để ép buộc hắn, hơn nữa, nhìn Tiếu Hàn Ngọc là biết anh ta có chút bản tĩnh, về mặt võ lực đã đè bẹp Lâu Dương Vân rồi, em cũng biết sau khi hắn bị em đánh thì không đám đến trêu chọc em nữa, có thể thấy hắn là kẻ bề ngoài điên khùng nhưng thực ra tại là kẻ sợ mạnh, hèn nhát, Tiếu Hàn Ngọc chỉ cần dọa dẫm dụ dỗ một chút, hắn đương nhiên không dám phản kháng." Tống Duệ Nguyệt nghe xong, vẻ mặt bừng tỉnh.
"Anh nói xem, Tiết Cầm có biết chuyện của hai người họ không?"
"Tiết Cầm người này chỉ thực dụng nhưng không phải ngu ngốc, em cho rằng cô ta có thể không biết sao?"
Tống Duệ Nguyệt nghĩ lại cũng đúng, dù sao sau khi cô ta chịu thiệt trong tay mình hai lần thì bắt đầu học cách xúi giục Trần Ý nhắm vào mình, sau đó lại bắt tay với Tiếu Hàn Ngọc, chính là nhìn trúng thân phận kỹ sư của anh ta, không những không ngu ngốc mà còn rất thông minh, chỉ là chọn nhầm đối tượng.
"Nếu, ý em là nếu, hai người họ không tham gia vào chuyện lần này thì sẽ thế nào?"
"Cũng sẽ bị bắt thẩm tra nhưng mà... nhìn Tiếu Hàn Ngọc cố tình nhắm vào hai người này thì không thể không tham gia."
Ví dụ như, tại sao Tiếu Hàn Ngọc rõ ràng đã bắt tay với Trần Ý nhưng cuối cùng tại không tiếp tục tiếp xúc với Trần Ý? Chắc chắn là vì Trần Ý có điểm nào đó khiến anh ta không hài lòng, chẳng hạn như đầu óc không đủ thông minh.
Trần Ý: ... Anh có lịch sự không vậy?
Tống Duệ Nguyệt sau khi được Lục Yến Từ đưa về, nghĩ đến chuyện sông ngầm, liền kéo anh hỏi: "Anh có muốn đến sông ngầm xem không? Em có đồ lặn, em có thể dẫn đường cho anh." Lục Yến Từ: ... Em có chút ý thức nào của một bà bầu không vậy?
Ai cho em lá gan, không những bụng mang dạ chửa mà còn trèo lên ngọn núi cao như vậy, bây giờ còn muốn đến sông ngầm... Em đây là muốn lên trời sao!Cuối cùng Lục Yến Từ vẫn không cưỡng lại được sự cám dỗ từ đôi mắt long lanh của vợ mình, đồng ý rồi.
Để không bị người khác phát hiện, Tống Duệ Nguyệt đợi đến giờ tan làm, tạm thời sửa thông báo, để mọi người nghỉ ngơi cho tốt, chuẩn bị tinh thần sung mãn cho công việc ngày mai, đổi ca bắt đầu từ ngày mai, đồng chí nào trực ca đêm ngày mai thì ban ngày phải nghỉ ngơi cho tốt.Một nhóm người trực ca đêm nghe xong vui vẻ về hết.
Tằng Nguyên Văn thấy như vậy cũng tốt, trước đó nói đến chuyện đổi ca, phần lớn đều không muốn, sau đó nghe nói có thể tăng thêm năm đồng, lúc này mới tích cực đăng ký.Nhưng dù sao cũng vẫn lo lắng buổi tối không có tinh thần sẽ ngủ gật.
Bây giờ để mọi người về ngủ một giấc rồi mới đi trực ca đêm thì yên tâm hơn nhiều.Tống Duệ Nguyệt và những người khác cùng nhau đóng cổng nhà máy, lúc này mới lấy đồ lặn từ trong không gian ra.
"Em mặc đồ lặn, anh là lính hải quân lặn thì không thành vấn đề chứ?"Lục Yến Từ nhìn bộ đồ lặn trong tay cô không được thuận mắt lắm nhưng mà, bộ đồ lặn này dù xét về phương diện nào thì cũng là loại cấu hình đỉnh cao, nhìn cũng thực sự khiến người ta thèm thuồng.
"Sao thế? Rất tuyệt phải không!" Tống Duệ Nguyệt thấy vẻ mặt hậm hực của anh khá buồn cười, cố ý hỏi.
Lục Yến Từ tại nhìn cô một cái, không nói gì, sau đó nhảy xuống giếng trước. Tống Duệ Nguyệt thấy anh không trả fời thì bu môi, cũng nhảy theo xuống. May mà cô vốn gầy, bụng cũng mới bốn tháng, nếu không, có thể trực tiếp bị kẹt ở miệng giếng không nhúc nhích được, như vậy thì buồn cười rồi.
Hai người theo dòng nước ngầm bơi vào sông ngầm, sau đó rất nhanh lại nổi lên mặt nước.
Lục Yến Từ lau nước trên người, Tống Duệ Nguyệt sợ anh lạnh, dù sao sông ngầm này cũng khá âm u, vội vàng lấy một bộ quần áo sạch từ trong không gian ra đưa cho anh.
"Nhanh thay vào đi."
Lục Yến Từ nhận lấy: "Em quay đi."
Tống Duệ Nguyệt: ... Cái gì? Sao đột nhiên lại bắt đầu ngại ngùng rồi?