Chương 186: Cháu sẽ dự xong bữa tiệc mừng thọ này (1)
Bố nuôi Khai Giang?
Tô Nhu không ngờ người này lại có thân phận như vậy.
Sắc mặt cô có vẻ khó coi, hai mắt nhìn chằm chằm ông lão kia với vẻ khó tin.
Một người có thể khiến ông nội mình gọi là ông anh thì sao có thể là nhân vật tầm thường chứ?
Không ngờ nhà họ Khai lại mời hẳn người lợi hại như vậy tới.
Rõ ràng là có chuẩn bị mà đến.
Ông cụ Trương cũng không ngờ nhà họ Khai lại tích cực như vậy, xem ra hôm nay không được yên ổn rồi.
Ông ta áy náy nhìn Tô Quảng và Lâm Chính, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.
“Mọi người làm sao vậy?”, cũng không biết là cố tình hay vô ý, Nhiễm Tái Hiền đưa mắt lướt qua đại sảnh, khó hiểu hỏi. Ông ta nhanh chóng chú ý đến Mã Hải, hai mắt lập tức sáng lên: “Chà, đây chẳng phải là ông chủ Mã sao? Chúng ta lại gặp nhau rồi!”.
“Ông Nhiễm, chào ông, chào ông!”, Mã Hải nhăn nhó cười.
“Sao cậu lại ở đây?”.
“À… tôi đến chúc thọ ông cụ Trương!”.
“Có lòng, có lòng”, Nhiễm Tái Hiền mỉm cười, trong mắt lóe lên tia sáng khác thường.
“Hai người quen nhau sao?”, ông cụ Trương ngượng ngập tiếp lời.
“Có duyên gặp nhau một lần, lúc ông chủ Mã đến Yên Kinh học”, Nhiễm Tái Hiền cười đáp.
“Tuy chỉ gặp nhau một lần, nhưng Mã Hải được lợi rất nhiều”, Mã Hải khiêm tốn nói.
Nhiễm Tái Hiền cười lớn.
Khai Giang ở bên này nháy mắt với Khai Mạc.
Khai Mạc lập tức hiểu ý, vội vàng xông tới kêu lên: “Ông nội, xin ông hãy lấy lại công bằng cho cháu”.
“Cháu làm cái gì vậy? Hôm nay là tiệc mừng thọ của ông Trương cháu, cháu gây rối gì hả?”, Nhiễm Tái Hiền nhíu mày.
“Không phải đâu ông, bọn cháu thực sự rất uất ức!”, Khai Mạc nói đầy căm phẫn.
Đám cậu chủ Việt ở bên cạnh cũng vội vàng thêm dầu vào lửa.
“Ồ, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Các cháu kể rõ ràng ông nghe nào!”, Nhiễm Tái Hiền tò mò hỏi.
“Ông, chuyện là thế này…”
Khai Mạc kể lại toàn bộ chuyện ở trường đua ngựa, đương nhiên cũng thêm mắm dặm muối vào, dù sao sau khi nghe xong, Nhiễm Tái Hiền nổi trận lôi đình, giậm chân bình bịch.
“Ông Trương, có chuyện này thật sao?”, Nhiễm Tái Hiền chất vấn.
Sắc mặt ông cụ Trương không được tự nhiên lắm, cười đáp: “Ông Nhiễm, đây là chuyện của bọn trẻ, chúng ta cười cho qua đi, đừng nhúng tay vào làm gì, nào, uống rượu thôi!”.
“Rượu chè cái gì?”, Nhiễm Tái Hiền hừ một tiếng: “Ông Trương, đừng bảo là tôi không nể mặt ông, ông làm ăn cái kiểu gì vậy? Hơn nữa, đây chỉ là chuyện của bọn trẻ sao? Đây là chuyện của nhà họ Khai, là chuyện của nhà họ Việt, là chuyện của tỉnh Quảng Liễu, lại càng là chuyện của nhà họ Trương! Nếu đồn ra ngoài thì ông biết sẽ gây ảnh hưởng lớn đến mức nào không? Sao ông có thể khoanh tay đứng nhìn như vậy chứ?”.
“Việc này…”, ông cụ Trương á khẩu.
“Đứa nào là Lâm Chính?”, Nhiễm Tái Hiền tức giận quát hỏi.
“Ông nội, là anh ta”, Khai Mạc vội vàng chỉ về phía Lâm Chính.
Nhiễm Tái Hiền nhìn Lâm Chính một cái, lên tiếng: “Mau báo cảnh sát đi, lừa đảo hơn tỷ tệ, đây là vụ án lớn, không được qua loa!”.
“Vâng”, cậu chủ Việt lập tức móc điện thoại ra gọi cho cảnh sát.
“Khoan đã!”, ông cụ Trương vội lên tiếng.
“Ông Trương, chuyện này không liên quan lắm đến nhà họ Trương, sẽ không liên lụy đến ông đâu, nhưng ông cũng đừng nhúng tay vào, nếu không tôi cũng khó xử”, Nhiễm Tái Hiền bình thản nói.
Sắc mặt ông cụ Trương tái mét.
Có vẻ Nhiễm Tái Hiền chắc chắn sẽ nhúng tay giải quyết vụ này.
Nếu ông ta đã quyết định thì e là ông cụ Trương cũng khó mà bảo vệ được Lâm Chính.
Nhưng đúng lúc này, Mã Hải đột nhiên bước tới, lạnh lùng quát nhỏ.
“Ông Nhiễm! Ông nói hay thật đấy, cậu Lâm Chính là chồng cô Tô Nhu, còn cô Tô Nhu là cháu gái ông Trương, sao chuyện này lại không liên quan đến ông Trương chứ? Hơn nữa chuyện gì cũng phải có chứng cứ, ông có thể kiện Lâm Chính tụ tập cá cược, như vậy thì đám Khai Mạc cũng không thoát khỏi quan hệ, nhưng ông lại nói bọn họ lừa đảo? Vậy mời các ông đưa ra chứng cứ!”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!