Thế nhưng không đợi Lâm Chính lên tiếng, Kiều Tín trong đám đông bước ra.
“Haizz! Hoa minh chủ, ông làm gì vậy? Có vị đại thần y là tôi đây không mời lại đi mời cái tên hèn nhát đó à? Hừ, tên đó cũng xứng được gọi là thần y, có phải ông đùa tôi không vậy? Ông không sợ để hắn khám bệnh rồi mất đi mạng người sao?”, Kiều Tín cười nói.
Hoa An nhíu mày, do dự một lúc mới nói: “Nếu cậu Kiều có thể chữa được thì tốt quá, làm phiền cậu Kiều có thể ra tay nhanh chóng chữa trị cho Dịch Tiên Thiên”.
“Chữa trị? Nói thì dễ nhưng có câu, một núi không thể có hai hổ, trong bữa tiệc này tôi không muốn có mấy người mua danh cầu lợi làm chướng mắt tôi. Hoa minh chủ, ông biết nên làm thế nào rồi chứ?”, Kiều Tín nheo mắt nói.
Vừa nghe hắn nói thế, sắc mặt đám người Thương Minh đều không được tự nhiên.
Kiều Tín làm thế là muốn ép đám người Hoa An đuổi Lâm Chính đi.
Mặc dù thế lực của Thương Minh rất mạnh, không sợ đắc tội với ai nhưng đuổi vị khách mà mình mời đến trước mặt mọi người... Đây không chỉ là một vả vào mặt Lâm Chính mà còn là tát vào mặt là một vả vào mặt Lâm Chính mà còn là tát vào mặt Thương Minh một bạt tai...
“Cậu chủi
Người đi theo phía sau Kiều Tín vội gọi hắn như thể muốn khuyên can.
Nhưng Kiều Tín phớt lờ, trầm giọng nói: “Tôi tham gia vào bữa tiệc nhàm chán này là vì muốn theo đuổi Thái Man Nghiên. Bây giờ tên họ Lâm này lại cản đường tôi, dĩ nhiên tôi phải loại bỏ hắn rồi. Nghe đây, lát nữa sau khi người của Thương Minh đuổi tên họ Lâm này ra ngoài, cậu lập tức bố trí người đi đánh cho tên họ Lâm này tàn phế, biết chưa?”
“Chuyện này... Vâng thưa cậu chủ”.
Người phía sau thấy Kiều Tín đã muốn làm vậy thì chỉ đành thở dài không khuyên can nữa.
“Cậu Kiều, thần y Lâm là khách của tôi, như vậy... có phải không ổn lắm không?”, Hoa An do dự một lúc mới nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!