Lâm Chính lạnh lùng nhìn lại hai người. "Sao hả? Các ông chỉ có thực lực thế này mà cũng dám đến Giang Thành làm càn? Các ông
tưởng tôi không giết được các ông sao?”".
Dứt lời, Lâm Chính lạnh lùng hừ một tiếng, vỗ mạnh một chưởng về phía Lâm Anh Hùng.
Sức mạnh hùng hậu mang theo thần lực cái thế trước nay chưa từng có của Lâm Chính.
Đánh tới với thế như chẻ tre, dường như không gì có thể đỡ nổi.
Lâm Anh Hùng kinh hãi, lập tức giơ hai cánh tay lên định tiếp chiêu.
Nhưng chiêu này... anh ta thực sự không chắc chăn mình có thể đỡ được hay không.
Đúng lúc này, người đàn ông trung niên có hành động.
"Oắt con! Đừng có ngông cuồng!".
Người đàn ông trung niên quát lớn, quét ngang cánh tay đánh ra, bả vai mang theo sức mạnh vô cùng huyền diệu kinh diễm. Luồng sức mạnh này khác hoàn toàn Lâm Anh Hùng, nó thuần túy sinh ra để phá hoại.
Lâm Chính liều mạng đánh lại.
Bốp! Hai bên đều bị chấn động.
Cánh tay Lâm Chính run lên bần bật như gảy dây đàn, còn người đàn ông trung niên kia chỉ lùi lại nửa bước, dường như không bị gì to tát.
Lâm Anh Hùng thấy thế liền lấy lại bình tĩnh.
Xem ra Lâm Chính có vẻ không phải đối thủ của người này.
Như vậy thì bọn họ sẽ nắm chắc phần thắng. "Đại nhân, chúng ta cùng xông lên đánh gọng kìm, tiêu diệt anh ta đi!", Lâm Anh Hùng khế quát, không cam lòng yếu thế, lao vút tới.
"Được".
Người đàn ông trung niên kia cũng gật đầu.
Hai người phát động các chiêu thức như trời long đất lở.
Bọn họ điên cuồng tấn công, mỗi quyền mỗi chưởng đều đánh trúng người Lâm Chính.
Lâm Chính cố gắng phản kháng, nhưng một mình khó địch hai người, đỡ được đòn của Lâm Anh Hùng thì lại trúng đòn của người đàn ông trung niên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!