Vừa họp xong, Lâm Hạo Thiên dẫn Lâm Anh Hùng và chưởng sự Lâm Cốc đến nơi gia chủ bế quan, báo cáo chuyện này cho ông ta.
Người khiến Lâm Chính vô cùng căm hận ấy trầm ngâm một lúc, dẫn theo mọi người đến gia tộc chính vào ngày hôm đó, xin phép gia tộc chính.
Sau khi biết được bảo vật gia truyền của gia tộc bị cướp mất, người của gia tộc chính bị bắt, gia tộc chính của Lâm Thị vô cùng tức giận.
Đây là sự sỉ nhục rất lớn!
Thí Long Lệnh và Cưu Sát Lệnh lập tức được phê chuẩn!
Trừ hai lệnh này ra, các đội ngũ tinh nhuệ đội Phong Lăng, Sơn Hải Vệ, Kim Cương Vệ đều xuất quân.
Hơn một trăm cao thủ của gia tộc chính Lâm Thị xuống núi, đến Giang Thành, chuẩn bị tiến hành đợt tấn công mang tính hủy diệt đối với Dương Hoa.
Trận chiến này gia tộc chính Lâm Thị không còn do dự gì nữa, nhất quyết dốc hết toàn lực tiêu diệt thần y Lâm!
Hai năm qua thần y Lâm ở Giang Thành đã mang lại phiền phức quá lớn cho nhà họ Lâm ở Yên Kinh!
Thậm chí ngay cả đại hội cũng ghi hận nhà họ. Lâm!
Chuyện này ảnh hưởng rất lớn, ấn tượng của đại hội cũng quyết định đến biểu hiện ở đại hội.
Nhà họ Lâm muốn vươn lên đứng đầu, ngạo nghễ nhìn quần hùng thì phải chuẩn bị kế sách vẹn toàn. Bây giờ lại xuất hiện tình huống không thể xoay chuyển, đương nhiên bọn họ vô cùng tức giận.
Lần này, gia tộc chính của Lâm Thị quyết định tiêu diệt tận gốc, bất cứ người nào liên quan đến Dương Hoa đều không bỏ qua!
Nguyên Tinh, Tào Tùng Dương nhận được tin gần như ngay lập tức, nhanh chóng triệu tập đám người Dịch Tiên Thiên ở bên ngoài về, cùng nhau đi gặp Lâm Chính.
Lúc này, Lâm Chính đang ngồi ở trang viên dưới tầng hầm, chữa bệnh cho Ma Quân Trương Thất Dạ.
Anh thận trọng đâm từng cây châm bạc vào. vùng bụng và đùi của Trương Thất Dạ. Trương Thất Dạ thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy bên dưới truyền tới cảm giác nóng hổi, trên mặt cũng tràn ngập nụ cười.
“Tạm được rồi! Tối nay ông có thể đi tìm cô bạn gái nhỏ của ông trải qua đêm xuân rồi!”.
Lâm Chính châm cứu xong, cười nói.
“Thật sao?”, Trương Thất Dạ sáng mắt lên, vô thức lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi cho bạn gái ở phòng Nhân sự Dương Hoa. Thế nhưng ông ta vừa định gọi thì lại sững người, nở nụ cười lúng túng, cười ha ha cho qua.
“Tuổi cũng không nhỏ nữa mà còn xấu hổ à?”, Lâm Chính lắc đầu.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!