Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Lâm Tán cảm thấy vô cùng rối rắm. Ông ta thấy mình sắp phát điên tới nơi rồi. Ông ta thật sự không thể hiểu cái đám người nhà họ Lâm ở Yên Kinh đã làm cái gì. Tại sao một thiên tài như vậy lại bị tuột mất khỏi nhà họ Lâm và đứng ở chiến tuyến đối lập chứ?

Lâm Anh Hùng mà đem ra so sánh với người này thì có lẽ cũng chẳng là gì. Tại sao lại như vậy? Tại sao?

Lâm Tán vò đầu bứt tai.

Lâm Chính nhìn ông ta bằng vẻ vô cảm và chờ đợi câu trả lời. Một lúc sau Lâm Tán lên tiếng: “Cậu tên là gì?”

“Chắc ông biết cái kết của việc biết tên tôi là gì đúng không?”, Lâm Chính thản nhiên nói.

“Sao cũng được. Tôi sẽ nói cho cậu những gì tôi biết. Nhưng đó chỉ là vì tôi muốn thay nhà họ Lâm bù đắp cho cậu. Tôi là người nhà họ Lâm, nên có chết cũng không phản bội họ được. Vì chuyện này, tôi đồng ý làm tôi đồ của nhà họ Lâm...Vì vậy sống hay chết tôi cũng không quan tâm lắm".

Lâm Chính trầm giọng: “Tôi tên Lâm Chính”.

“Lâm Chính sao? Được được..." 

Lâm Tán hít một hơi thật sâu, tiếp tục nói: “Thông tin mà tôi nói ra có thể nói là thông tin cơ mật nhất của nhà họ Lâm rồi. Gia chủ Lâm Thị gần đây cử 30 tiểu đội mạnh nhất tới hoang mạc Đại Tây, họ muốn tìm một món đồ”

“Đồ gì?”, Lâm Chính vội hỏi.

“Hồng Mông Huyền Thiết”, Lâm Chính trầm giọng.

“Hồng Mông Huyền Thiết? Đó là thứ gì vậy?”

“Theo như sách cổ thì đó là một miếng sắt thần, không lâu trước đây có người phát hiện ra có một động phủ, đó là nơi mà một cao thủ thời thượng cổ tu luyện. Người này bằng một cơ may nào đó đã phát hiện ra động phủ này và cũng đã tìm được một bức hình. Trên tấm hình có ghi chép về Hồng Mông Huyền Thiết. Nghe nói loại sắt này vô cùng khác thường, sở hữu thần lực vô song. Nếu có thể luyện nói thành binh khí thì sẽ chẳng khác gì sở hữu một thần binh. Nhà họ Lâm muốn có được thứ đó, luyện nó thành binh khí để có thể chiếm thế thượng phong ở đại hội. Hiện tại có không ít người biết về Hồng Mông Huyền Thiết, nhưng những người biết nó nằm ở hoang mạc Đại Tây thì không nhiều. Nhà họ Lâm có lẽ là gia tộc dầu tiên biết được”, Lâm Tán nói.

Lâm Chính nghe thấy vậy bèn suy nghĩ. 

“Lâm Chính, tôi nói thế này. Nếu như nhà họ Lâm có được Hồng Mông Huyền Thiết thì tốt nhất cậu đừng đối đầu với bọn họ nữa. Nghe nói binh khi được luyện từ Hồng Mông Huyền Thiết mang sức mạnh long trời lở đất, không ai có thể địch được. Nếu như cậu đối đầu với họ thì chỉ có chết thôi. Cậu ưu tú như vậy, hà tất phải tự đào hố chôn mình vì một chuyện không đáng”, Lâm Tán nói.

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement