Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

"Đơn giản thôi, nuốt vào trong bụng".

"Cái gì?".

Lâm Chính biến sắc: "Nuốt... nuốt vào?". 

"Nếu không hỏa chủng bảo vệ anh kiểu gì?", Thần Hỏa Thánh Nữ sẵng giọng nói.

"Thế chẳng phải sẽ nướng chín lục phủ ngũ tạng của tôi sao?", Lâm Chính ngạc nhiên.

"Nếu không thì sao? Anh tưởng hỏa chủng là đồ vật bình thường à? Anh không muốn sức lửa của Lưu Viêm Trũng thiêu chết, thì nuốt nó vào bụng đi. Tuy vô cùng đau đớn nhưng chắc là vẫn hơn chết nhỉ?".

"Việc này..." Lâm Chính trầm ngâm.

"Nào, anh nuốt nó trước đi, để tôi xem anh có chịu được sức lửa này không. Nếu anh không chịu nổi, không dùng được nó, thì để tôi mang nó về, kẻo bảo bối này lại bị người ta để mắt đến, nếu nó bị cướp mất thì toi", Thần Hỏa Thánh Nữ nói, rồi đưa hỏa chủng cho Lâm Chính.

Lâm Chính do dự một lát rồi đeo găng tay vào, nhận lấy hỏa chủng, nhìn nó một lúc.

"Sao vậy? Thần y Lâm nổi tiếng như cồn sợ rồi à? Ngay cả sư phụ tôi anh cũng dám khiêu chiến thì sợ gì ngọn lửa bé nhỏ này chứ?", Thần Hỏa Thánh Nữ cười khinh miệt. 

"Đây là kế khích tướng hả?". "Anh nghĩ phải thì là phải". "Cô có vẻ coi thường tôi đấy".

"Không phải là coi thường anh, để tôi nói cho anh biết vậy. Sư phụ từng quen biết rất nhiều bậc đại năng tu luyện Viêm Thuật, trong đó có không ít người muốn mượn dùng hỏa chủng để tu luyện. Nhưng trong số những người này, người nắm giữ hỏa chủng lâu nhất sau khi nuốt vào cũng chỉ cầm cự được 30 giây. Thần y Lâm, anh không tu luyện Viêm Thuật, tôi nghĩ chắc chản là anh dám nuốt, nhưng chẳng nghĩa lý gì đâu. Anh cùng lắm chỉ cầm cự được bốn năm giây, nhưng thực ra ở nơi hung hiểm như Lưu Viêm Trũng thì bốn năm giây hiển nhiên là không đủ. Tôi khuyên anh đừng đến Lưu Viêm Trũng mạo hiểm làm gì", Thần Hỏa Thánh Nữ bình thản nói.

"Đây là ý của cô hay là ý của Thần Hỏa Tôn Giả?", Lâm Chính lại hỏi.

"Có thể nói là ý của cả tôi và sư phụ", Thần Hỏa Thánh Nữ khàn giọng nói: "Sư phụ không giỏi khuyên nhủ, ông ấy bảo tôi đến không phải thực sự muốn giúp anh, mà là muốn tôi đến khuyên anh. Ông ấy muốn tôi cho anh thấy uy năng của hỏa chủng, để anh biết khó mà lui. Trên thực tế, hỏa chủng có thể bảo vệ tính mạng của anh, nhưng thực lực của anh không đủ, nên nó cũng không thể hoàn toàn bảo vệ được. Sư phụ muốn tôi nói cho anh biết sự hạn chế của hỏa chủng, để anh từ bỏ suy nghĩ đến Lưu Viêm Trũng. Ít nhất cũng không cần vì Thiên Hỏa gì đó mà liều mạng".

"Hóa ra là vậy".

Lâm Chính gật đầu, sau đó dứt khoát nhét hỏa chủng vào miệng.

"Thần y Lâm!". Thần Hỏa Thánh Nữ cuống quýt kêu lên. Nhưng Lâm Chính đã nuốt nó.

Thần Hỏa Thánh Nữ như muốn ngừng thở, miệng há ra, khuyên nữa cũng vô ích.

Hỏa chủng vào bụng, làn da Lâm Chính bắt đầu trở nên đỏ rực, toàn thân tỏa ra rất nhiều khói.

Anh mở to mắt, nhìn trân trân về phía trước với vẻ khó tin, hơi thở đồn dập, mũi miệng phun ra rất nhiều khói trắng.

Một lát sau.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement