“Đương nhiên là Thánh Nữ của đảo Thần Hỏa. Sư Tôn là Thần Hỏa Tôn Giả, các người chán sống rồi đúng không nên mới dám có ý đồ với bổn Thánh Nữ?”, Thần Hỏa Thánh Nữ hừ giọng.
“Cái gì? Đảo Thần Hỏa sao?”
“Đồ đệ của Thần Hỏa Tôn Giả?”, người của bộ lạc Kỳ Dương sợ hết hồn.
'Thẩm Man cũng vô cùng kinh ngạc nhưng nhanh chóng bật cười: “Ha ha thật không ngờ cô lại có thân phận đặc biệt như vậy. Lợi hại quá. Thật đáng tiếc... Thần Hỏa Tôn Giả lại không biết là cô sẽ chết ở đây...cũng không thể nào tìm được bộ lạc Kinh Dương để báo thù. Ha ha...”
“Báo thù, không tới lượt đâu. Bổn Thánh Nữ sau khi giết các người sẽ báo cho Sư Tôn, để Sư Tôn tiêu diệt cả bộ lạc Kinh Dương”, Thần Hỏa Thánh Nữ tức giận quát.
“Vậy à? Vậy thì phải xem xem Thánh Nữ đại nhân có bản lĩnh đó hay không?”
Thẩm Man nheo mắt, khẽ quát lớn: “Ra tay, giết hết sạch những người này, cướp tài sản của chúng. Nghe rõ, cô gái kia thì giữ lại. Ông đây thích cô ta, đợi ông chơi xong thì mỗi đứa chơi một lượt. Thánh Nữ à, thanh khiết biết bao nhiêu. Tôi nghĩ các người chắc cũng muốn được thưởng thức mùi vị đúng không?”
“Ha ha...chắc chắc rồi ạ”.
“Cảm ơn phó tộc trưởng”, đám đông bật cười, tất cả đều nhìn Thần Hỏa Thánh Nữ bằng vẻ thèm thuồng, ánh mắt họ thật chỉ muốn ăn tươi nuốt sống cô ta.
Thần Hỏa Thánh Nữ tức giận. Cô ta không nhịn được nữa, bèn lao lên: “Chết đi cho tôi”.
Cô ta gầm gừ, một ngọn lửa dài vô cùng khủng khiếp phóng ra giống như một thanh đao sắc nhọn chém xuống đầu Thẩm Man. Thế nhưng một giây sau, một cơn gió màu xanh nổi dậy, chặn đứng ngọn lửa đáng sợ kia lại.
“Cái gì?", Thần Hỏa Thánh Nữ nín thở.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!