Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Người của Huyền Thanh Các không cầm cự được bao lâu đã toàn quân tan rã, bỏ chạy tứ tán.

Người của sơn trang Thánh Y cũng không dám tiến tới. Bọn họ thử dùng châm bạc tấn công.

Nhưng Lâm Chính được ngọn lửa bao bọc, nhiệt độ cơ. thể cực cao, châm bạc vừa bay tới đã bị nung chảy thành nước, sao có thể khiến anh bị thương chứ?

"Anh, bây giờ chúng ta phải làm gì đây?", Tam Thủ Y cảm thấy da đầu tê dại, chạy tới trước mặt Thánh Y Giả, run rẩy kêu lên.

"Bình tĩnh! Bình tĩnh! Dùng bột Hỏa Độc! Dùng bột Hỏa Độc!", Thánh Y Giả trầm giọng quát.

"Bột Hỏa Độc? Được! Đây là một cách hay!" Tam Thủ Y mừng rð, lập tức kêu lên. "Dùng bột Hỏa Độc tấn công!".

Người của sơn trang Thánh Y ở xung quanh lập tức. vung cánh tay lên, ném rất nhiều bột phấn như ngọn lửa về phía Lâm Chính.

Số bột phấn này hóa thành hình chiếc vòng, ập về phía Lâm Chính.

Vốn tưởng rằng số bột phấn này cũng sẽ bị ngọn lửa nuốt chứng, nhưng nó vừa lại gần liền xảy ra va chạm. Bột phấn nhỏ như hạt cát trở nên to như cái móng tay, hơn nữa càng lại gần thì càng to, đồng thời khí thể phóng ta từ bột phấn cũng trở nên vô cùng đáng sợ.

"Ha ha ha, bột Hỏa Độc gặp lửa sẽ mạnh hơn, lửa cháy. càng to, nhiệt độ càng cao, thì độc tính của nó càng lớn! Thần y Lâm, cậu chết chắc rồi!", Tam Thủ Y cười lớn.

"Vậy sao? Hỏa Độc vớ vẩn này có thể khiến tôi bị thương chắc?"

Lâm Chính khẽ hừ một tiếng, hít sâu một hơi, há miệng nuốt số Hỏa Độc này.

ỨC! Ực! Ực!

Chỉ trong ba bốn giây, tất cả Hỏa Độc ở xung quanh đã bị Lâm Chính nuốt sạch sẽ, không chừa chút gì.

“Cái gì?".

Người của sơn trang Thánh Y như muốn rớt tròng mắt ra ngoài.

“Tên... tên này... còn là người sao?", Tam Thủ Y trố mắt ra, da đầu tê dại.

"U Minh Sát Khu! U Minh Sát Khu! Tôi quên mất cậu ta là sự tồn tại sở hữu U Minh Sát Khu, Băng Thanh từng nhìn thấy cậu ta nuốt ba giọt thần độc tuyệt thế mà không chết. Hỏa Độc tầm thường sao có thể làm khó cậu ta được chứ?", Thánh Y Giả run rẩy nói.

"Cái gì? U Minh Sát Khu?", Tam Thủ Y sợ đến mức ngã ngồi xuống đất.

"Có lửa hộ thể, chấp hết mọi đòn tấn công, có U Minh Sát Khu, không sợ mọi loại độc trên đời! Thảo nào Chí Tôn Huyền Thanh Các từ chối đánh tiếp, hóa ra là vì ông ta biết cho dù tôi ra mặt liên thủ thì cũng chưa chắc là đối thủ của người này! Tôi nhìn nhầm rồi! Nhìn nhầm rồi! Con mắt của tôi không băng Chí Tôn Huyền Thanh Các!".

Thánh Y Giả thở dài thườn thượt, siết chặt năm tay, vô cùng không cam lòng.

Rõ ràng Chí Tôn Huyền Thanh Các nhìn ra được điều này, nhưng lại ra vẻ đại nghĩa

Đúng là gian xảo! Đúng là giả dối!

Nhưng bây giờ không phải là lúc chỉ trích Chí Tôn Huyền Thanh Các.

Đến nước này rồi, tên lên dây không thể không bản! Không giết thần y Lâm thì mọi chuyện đều không thể cứu vãn!

Thánh Y Giả cắn răng, lấy mấy viên đan dược ra nhét vào miệng, đồng thời tế tất cả châm bạc ra, đâm vào người mình.

Khí tức của ông ta lập tức tăng vọt.

Khí ý bá đạo khiến tất cả mọi người đang có mặt đều giật nảy mình.

"Luồng năng lượng này..., Chí Tôn Huyền Thanh Các mở †o mắt, nhìn Thánh Y Giả với vẻ mặt không thể tin được.

"Là thuốc cấm! Thánh Y Giả đại nhân... đã dùng thuốc. cấm".

"Không! Thánh Y Giả đại nhân! Chúng sẽ tàn phá ông mất!".

Các cường giả của sơn trang Thánh Y đều đau khổ kêu lên.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement