Bà ta lập tức lùi lại.
"Hừ! Không biết tốt xấu! Nếu đã vậy thì đừng Lâm Chính lạnh lùng quát, rồi lại phát lực, huy động khí kình tấn công.
"Khốn kiếp!".
Thần Nữ Thái Vũ nổi trận lôi đình, lật tay đánh lại.
Hai bên bắt đầu giết chóc lẫn nhau trong thần miếu Thái Vũ đổ nát.
"Hả?".
Những người có mặt đều vô cùng kinh ngạc.
"Điên rồi! Điên rồi! Thần y Lâm điên rồi!".
"Anh ta ra tay với cả Thần Nữ Thái VũI".
"Anh ta chán sống sao? Tưởng Thần Nữ Thái Vũ là Thái Thương Long chắc? Sao anh ta có thể đánh được chứ?".
Ai nấy kinh ngạc tột độ.
Tuy Thái Thương Long là thiên kiêu đứng thứ ba, nhưng không phải là thiên hạ vô địch.
Sở dĩ mọi người kính nể anh ta là vì anh ta có thiên phú hơn người, là một trong ba thanh niên tài tuấn mạnh nhất, là sự tồn tại đáng sợ có thể tranh bá ở đại hội. Nhưng nhìn khắp thiên hạ thì những người có trình độ đỉnh cao nhiều không đếm xuể, sao có thể đến lượt mấy thằng oäắt vắt mũi chưa sạch như anh ta chứ?
Thần Nữ Thái Vũ chính là một trong số đó.
Thái Thương Long lợi hại đến đâu cũng không dám ra tay với cường giả chí cao như Thần Nữ Thái Vũ.
Nhưng Lâm Chính lại xuất chiêu...
Hai bên đánh nhau túi bụi, vô cùng kịch liệt, nhưng bất phân thẳng bại.
Mọi người lùi lại liên tục, hai mắt trợn tròn.
Thiên Diệp hơi nhíu mày, cứ cảm thấy không. đúng lắm.
Bỗng dưng! Bốp!
Lâm Chính trúng một chưởng của Thần Nữ Thái Vũ, bay thẳng đi, va vào bức tượng.
Mọi người kêu lên.