Cơ hội?
Ở trong phòng không làm gì cả? Vậy thì có cơ hội gì?
Dịch Quế Lâm không thể hiểu được.
Nghĩ lại nơi hung hiểm thế này, ở thêm một khắc cũng không an toàn, nhưng cơ thể ông ta không thể cử động, muốn đi cũng không phải do
ông ta quyết định.
Dịch Quế Lâm chỉ đành thở dài liên tục, nằm trên giường lo lắng suông.
Rầm!
Đúng lúc này, một tiếng nổ kỳ lạ đột nhiên truyền tới từ phía Đông Nam của đảo.
Dịch Quế Lâm ngạc nhiên.
Ầm ầm ầm ầm...
Một chuỗi tiếng nổ nối tiếp nhau vang lên, tiếng nổ vang dội, hơn nữa còn hết đợt này đến đợt khác, vô cùng hung hãn.
Dường như cả hòn đảo đều chấn động.
Toàn bộ người của đảo Thần Hỏa kinh ngạc không thôi.
Đệ tử đảo Thần Hỏa đang canh giữ ở bên ngoài cũng không khỏi náo động.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”.
“Không biết!”.
“Chúng ta có cần đi xem sao không?”.
“Không được, Tôn Giả có lệnh chúng ta phải nghiêm ngặt canh phòng... trông chừng thần y Lâm, nhỡ cậu ấy có gì cần!”.
“Vậy được”.
Sau cuộc trò chuyện ngắn ngủi, bên ngoài lại rơi vào yên lặng.
“Quế Lâm, tôi cần ông phối hợp với tôi một chút”, lúc này Lâm Chính nhỏ giọng nói.
“Phối hợp cái gì?”, Dịch Quế Lâm tò mò hỏi.
Lâm Chính đứng thẳng dậy, đi đến bên cửa sổ, nhìn đệ tử bên ngoài không có ý định nhìn vào trong thì lập tức cởi áo trên người ra, ném lên giường.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!