Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Cùng Đao không biết Lâm Chính đã dùng thủ đoạn gì mà có thể khiến đảo Thần Hỏa phải tấn công Thiên Ma Đạo. Không thể coi thường thực lực của đảo Thần Hỏa được. Thần Hỏa Tôn Giả cũng là một kẻ mạnh hàng đầu mà.

Nếu như đích thân ông ta ra tay thì có thể đối kháng được với cả Thiên Ma Đạo. Nhưng điều đó không có nghĩa là đảo Thần Hỏa có thể tiêu diệt được Thiên Ma Đạo.

Thần Hỏa Tôn Giả dù có thủ pháp thông thiên nhưng 13 Ma Quân và Đạo Chủ cũng không phải là kẻ yếu kém.

Theo lý mà nói, Thần Hỏa Tôn Giả nên biết về sự lợi hại của Thiên Ma Đạo mới đúng. Vì dù sao thì đây không phải lần đầu ông ta và ma nhân giao đấu với nhau.

Vây tại sao...đảo Thần Hỏa lại dồn toàn lực để tấn công Thiên Ma Đạo như vậy chứ?”

“Kỳ lạ quá”, Cùng Đao lầm bầm.

“Được rồi, uống thuốc xong là anh sẽ không sao nữa”, Lâm Chính thu châm về, cười nhàn nhạt.

Cùng Đao lập tức uống cạn thuốc, sau đó lau miệng, khế nói: “Độc trong người tôi hết rồi chứ?” 

“Hết hơn nửa. Số độc còn lại không nguy hại tới tính mạng của anh nữa. Những ngày tiếp theo mỗi ngày chịu khó uống thuốc thì sẽ giải được hết số độc còn lại”, Lâm Chính nói.

Cùng Đao kiểm tra cơ thể, phát hiện độc tố đã giảm đi cả nửa thì vui mừng lắm.

“Thần y Lâm cậu đúng là lợi hại”.

“Tôi đã giải độc cho anh thì giờ anh nên giúp tôi rồi đúng không?”.

“Cậu yên tâm, tôi nói là làm nhưng tôi vẫn khuyên cậu nên từ bỏ Giang Thành đi, rời khỏi đây. Mặc dù đảo Thần Hỏa tấn công Thiên Ma Đạo, giúp. cậu có thêm thời gian nhưng Thiên Ma Đạo sẽ không vì thế mà thất bại đâu. Đợi bọn họ đuổi được người của đảo Thần Hỏa thì sẽ vẫn quay lại xử lý cậu. Cậu ở đây chẳng khác gì chờ chết”, Cùng Đao hừ giọng.

“Chưa chắc”.

Lâm Chính thản nhiên nói: “Đảo Thần Hỏa ít nhất có thể kéo dài cho tôi năm, bảy ngày. Từng đó thời gian đủ để cho tôi đối phó với Thiên Ma Đạo. rồi”.

“Chém gió”, Cùng Đao thầm nghĩ. 

“Sao? Cùng Đao, có muốn cá cược không?”, Lâm Chính cười nói.

“Cá thì cá. Tôi sợ cậu chắc. Nếu trong bảy ngày cậu không đấu lại được Thiên Ma Đạo thì cậu để tôi đi, trả lại tự do cho tôi, thế nào?”, Cùng Đao nói.

“Không thành vấn đề. Nếu như bảy ngày mà tôi giải quyết được Thiên Ma Đạo thì sao?", Lâm Chính hỏi.

“Cậu muốn thế nào?”, Cùng Đao hỏi ngược lại.

“Tôi muốn anh quay về Thiên Ma Đạo”, Lâm Chính ghé sát tai và nói.

“Cái gì”, Cùng Đao trố tròn mắt, sững sờ nhìn Lâm Chính: “Thần y Lâm muốn tôi chết à?”

“Sao có thể? Tôi mà muốn anh chết thì anh còn ngồi được ở đây không?”

“Vậy tại sao cậu muốn tôi quay về Thiên Ma Đạo? Cậu không biết là tôi đã phản bội bọn họ rồi sao? Giờ quay về chắc chăn là tôi sẽ bị phanh thây đấy”, Cùng Đao gầm lên.

Lâm Chính bước tới, thản nhiên nói: “Cùng Đao, anh tiếp xúc với tôi ít, không tin tôi cũng là điều đương nhiên. Nhưng tôi phải nói cho anh biết, cái đầu mà tôi làm cho anh chưa chắc đã qua mắt được Đạo Chủ của anh. Giờ anh về có khi lại bình an

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement