Đánh một hồi mà bà ta nói anh không biết sử dụng kiếm sao?
“Điều này...sao có thể? Kiếm thuật của người này rõ ràng là hơn tôi mà sao có thể không hiểu về kiếm được”, Cổ Hạo không thể chấp nhận được, phải lên tiếng.
“Mấy chiêu cậu ta vừa thể hiện căn bản không gọi là kiếm thuật mà chỉ đơn giản sử dụng tốc độ và chân khí tạo thành, cậu ta không hiểu về kiếm”, Kiếm Si lão tổ mỉm cười, đôi mắt ánh lên vẻ lấp lánh: “Nếu như chỉ dựa vào tốc độ và chân khí mà muốn đánh bại tôi thì không dễ như vậy đâu. Người trẻ, mặc dù tôi không biết vì sao cậu còn trẻ mà lại có được thưc lực như thế nhưng đó không phải là mấu chốt vấn đề, vì hôm nay, cậu sẽ phải chôn xác ở đây”, nói xong Kiếm Si lão tổ chủ động tấn công.
Lần này bà ta dồn toàn lực.
“Mọi người tránh ra”, Lâm Chính thấy vậy bèn kêu lên.
Người của sơn trang bàng hoàng. Cổ Hạo vẫn là người nhanh nhạy, ông ta hét lớn: “Lùi lại, mau lùi lại”.
Đám đông bừng tỉnh, vội vàng lùi về sau.
“Thần Kiếm Dẫn Lôi”, Kiếm Sỉ lão tổ hét lớn, vung thanh kiếm lên.
Âm! Trong nháy mắt, không gian tối sầm, mây đen giăng kín bầu trời, sấm chớp nổ đì đoàng.
Cùng lúc này, trên thanh kiếm của Kiếm Sỉ lão tổ cũng xuất hiện tia sét. Thế nhưng tia sét này không có sức phá hủy, chỉ phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt. Chiêu thức như vậy rất giống với của Cổ Hạo trước đó. Nhưng cũng có điểm khác biệt.
Lâm Chính nhìn chăm chăm thanh kiếm của đối phương. Anh đứng im. Lúc này Kiếm Sỉ lão tổ lại tung chiêu.
“Nhất Khí Quan! Kiếm Sinh”, bà ta hét lớn, hai tay cầm chặt thanh kiếm và chém về phía đầu của Lâm Chính.
Lâm Chính lập tức đưa kiếm của mình ra đỡ.
Keng! Hai thanh kiếm bật ra, đối phương lùi về sau. Trong lúc bà ta lùi lại, một luồng khí tức nhanh chóng được hình thành, tạo thành hư ảnh, chém về phía Lâm Chính một lần nữa.
Lâm Chính tái mặt. Hư ảnh mỗi lúc một hùng hậu với uy lực ghê người.
Lúc này Lâm Chính mới hiểu ra vừa rồi nhát kiếm của đối phương được tung ra không phải nhằm mục đích giết anh mà là đang khởi động. Anh lập tức giơ kiếm lên, vung quay đầu, đồng thời phóng sức mạnh.
Trường kiếm với hư ảnh khủng khiếp chém tới.
Bùm...Tiếng nổ nặng nề vang lên. Trong nháy mắt, một đường sóng sức mạnh phóng ra.
“Nằm xuống”, đại sư Huyền Sâm hét lớn.
Cả đám lập tức nằm rạp xuống. Người bên phía Kiếm Si lão tổ cũng làm theo. Những người phản ứng chậm đã bị hư ảnh chém vào người, đứt làm hai, làm ba, chết vô cùng thê thảm.
Ngay cả ngọn núi cạnh đó cũng bị chém lìa đỉnh. Sóng hư ảnh dần tan ra.
Thật khủng khiếp. Lâm Chính cũng không khá là bao.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!