"Đúng vậy".
Lâm Chính không hề che giấu, cứ thế nâng cánh tay lên, để lộ cổ tay.
Chỗ đó tỏa ra tia sáng lấp lánh.
Chính là Lạc Linh Huyết!
Dày đặc, phải tới 30 giọt!
"Xem ra hôm nay ông trời ưu ái tôi rồi! Không những mang tới Tịnh Thế Bạch Liên, mà còn cho tôi 30 giọt Lạc Linh Huyết. Hôm nay giết được cậu thì tôi sẽ lên đến đỉnh cao, trở thành chân ma vô thượng thứ hai của Thiên Ma Đạo! Thế gian này sẽ phải quỳ mọp dưới chân tôi!", Đại Ma Quân khàn giọng nói, sự cuồng nhiệt trong ánh mắt càng nồng đậm hơn.
"Tự tin đến vậy cơ à? Xem ra ông phá được cơ thể võ thần của tôi?", Lâm Chính nhíu mày.
Đại Ma Quân không nói gì, giơ ma đao lên, một tay cầm chặt lưỡi đao, sau đó vuốt một cái.
Xoet! Năm ngón tay của ông ta bị cứa rách.
Sau đó, từng dòng máu đen sì phun ra khỏi ngón tay bị rách kia, quấn quanh thanh ma đao. Ừng ực! Ừng ực! Ừng ực!
Bên trong ma đao phát ra âm thanh kỳ quái, nghe như tiếng nuốt, khiến mọi người sởn cả gai ốc.
Hơi thở của Lâm Chính như nghẹn lại.
Lễ nào thanh đao kia... đang uống máu tươi của Đại Ma Quân?
Không được!
Không thể để ông ta được toại nguyện!
Ánh mắt Lâm Chính lạnh lùng, tung người nhảy lên, long châm quanh người dựng đứng thành hình chữ nhất trước mặt anh, giống như một sợi chỉ.
Sau khi lại gần, Lâm Chính giơ tay lên chộp, cầm lấy long châm đâm mạnh vào lồng ngực Đại Ma Quân.
Keng! Keng! Kengl
Long châm va mấy cái vào lồng ngực Đại Ma Quân, nhưng không đâm thấu tim ông ta như Lâm Chính nghĩ, mà bị bắn ngược trở lại.
Không thể mảy may làm xước da thịt của ông ta.
Ánh mắt Lâm Chính hơi run rẩy, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
"Ông... cũng có cơ thể võ thần?". "Lẽ nào cơ thể võ thần chỉ mỗi cậu có sao?".
Đại Ma Quân lạnh lùng hừ một tiếng, bất ngờ vung đao lên.
Lâm Chính cả kinh, vội vàng rút về phía sau. Phập!
Máu tươi bắn tung tóe.
Lâm Chính loạng choạng lùi lại.
Sau khi đứng vững mới phát hiện lồng ngực anh có một vết thương, máu tươi đầm đìa.
"Cơ thể võ thần... bị phá rồi?".
Lâm Chính tỏ vẻ khó tin.
Đơn giản vậy sao?
"Cơ thể võ thần không phải là vô địch tuyệt đối, nó cũng có điểm yếu. Chỉ cần tôi dùng sức mạnh đủ sắc bén là có thể chém được nó. Thần y Lâm, cực hạn võ đạo mà cậu biết vẫn còn quá hạn hẹp, dù sao cậu cũng không tu võ mà chỉ là y võ. Y võ lấy y làm chủ, võ làm phụ. Đường đường là Đại Ma Quân của Thiên Ma Đạo, sao tôi lại không giết được cậu chứ?".
Đại Ma Quân lạnh lùng nói, lại vung đao chém tới.
Lâm Chính lập tức lấy long châm ra đón đỡ.
Nhưng anh không dám lại gần Đại Ma Quân nữa.
Dù sao so về phương diện tốc độ thì anh vẫn kém hơn Đại Ma Quân một chút, nếu không lúc vừa rồi giao đấu, vai anh cũng sẽ không bị trúng đao.
Tuy Đại Ma Quân rất mạnh, nhưng nếu Lâm Chính muốn chạy thì ông ta cũng hết cách.
Thanh đao kia phá được cơ thể võ thần, nhưng rất khó chém được Hồng Mông Long Châm này.
Đại Ma Quân biết số châm bạc này không phải được làm từ vật liệu thông thường.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!