Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

"Khoa học kỹ thuật?".

Đại Ma Quân nín thở, nhìn Lâm Chính với ánh mắt khó tin.

"Thanh kiếm này được tôi chế tạo từ nguyên liệu hiếm có lấy được ở sơn trang Cổ Kiếm kết hợp. với khoa học kĩ thuật hiện đại. Tôi phải thừa nhận trí tuệ của cổ nhân là vô cùng, kĩ thuật trị luyện bọn họ sáng tạo ra cực kì kiệt xuất, trước nay chưa từng có. Nhưng điều này không có nghĩa là kĩ thuật của hậu nhân không thể sánh bằng”.

Lâm Chính cầm thanh trường kiếm tỏa ra ánh sáng kia, bình tĩnh nói: "Thanh ma đao này của ông hẳn là một thanh đao cổ nhỉ? Tôi thừa nhận nó mạnh đến mức khó tin, nhưng dù sao kĩ thuật trị luyện của nó cũng quá bảo thủ, quá xưa cũ. Có lẽ cổ nhân phải mất mấy năm thậm chí mấy chục năm để rèn được nó. Nhưng ở thời đại khoa học không ngừng tiến bộ, kĩ thuật không ngừng đổi mới như hiện giờ, thì độ mạnh của nó đã không thể so với thứ được hình thành từ khoa học hiện đại hóa trong tay tôi được".

"Hóa ra là vậy..." Ánh mắt Đại Ma Quân run rẩy, sắc mặt đanh lại.

Ông ta đã hiểu tại sao Lâm Chính biết rõ Tịnh Thế Bạch Liên không thể thi triển lần thứ hai nhưng vẫn ở lại chờ ông ta đến.

Đó là vì anh đã năm được nhược điểm chí mạng của Thiên Ma Đạo và Tử Long Thiên ông ta.

Bảo thủ! Thiên Ma Đạo cực kỳ bảo thủ và truyền thống.

Đặc điểm này có ưu điểm mà cũng có nhược điểm.

Bởi vì rất nhiều thứ truyền thống khiến Thiên Ma Đạo lớn mạnh, nhưng cũng khiến nhược điểm của nó trở nên rất rõ ràng.

Thanh ma đao này chính là một trong số đó.

Nếu ra ngoài thì nó tuyệt đối có thể coi là một món thần binh.

Nhưng đứng trước thứ được kết hợp giữa nguyên liệu cổ và khoa học kĩ thuật hiện đại trong tay Lâm Chính, thì nó yếu ớt như một tờ giấy.

Nhớ lại trước đó, Ngạo Ma không thể phát động được Tịnh Thế Bạch Liên, nhưng sau khi vào tay Lâm Chính thì anh lại dễ dàng phát động được. Đại Ma Quân đã ý thức được có lẽ trong tay Lâm Chính có nhân tài siêu cấp có thể phân tích được kết cấu nội bộ của Tịnh Thế Bạch Liên.  

Nếu ở Thiên Ma Đạo thì thật không dám tưởng tượng.

Bởi vì Thiên Ma Đạo chỉ chiêu mộ những kẻ điên.

Ai có thiên phú tốt, lòng dạ độc ác, thì người đó sẽ được Thiên Ma Đạo chào đón.

Còn những phần tử trí thức thì Thiên Ma Đạo không quan tâm.

Điều này cũng khiến Thiên Ma Đạo có sự chênh lệch tri thức rất lớn so với thế giới bên ngoài.

Đại Ma Quân không bại bởi thực lực của Lâm Chính, mà bại trong tay nhân tài của Lâm Chính.

Ông ta... bị đánh bại bởi tri thức!

Đại Ma Quân rất không cam lòng, đôi mắt ông ta lạnh lùng, lóe lên sự hung dữ.

Cho dù không đấu lại được thì ông ta cũng sẽ không từ bỏ.

"Thần y Lâm, trận đấu của chúng ta vẫn chưa kết thúc đâu! Đến lúc phân thắng thua rồi!".

"Có lẽ tôi sẽ bỏ mạng ở đây, nhưng đây không phải là lý do để tôi chùn chân!". 

Dứt lời, Đại Ma Quân lại chộp lấy mẩu đao gãy, tung người nhảy lên, định đánh tới.

Nhưng ông ta vừa động. Keng!

Lâm Chính bất ngờ giơ kiếm lên, trên thanh kiếm nhựa kia bắn ra kiếm quang lấp lánh.

Đại Ma Quân chỉ thấy hai mắt sáng lòa, còn chưa kịp phản ứng, một cánh tay đã bị chặt đứt lìa.

Máu tươi tung tóe.

Trái tìm ông ta đập dồn dập, hơi thở như nghẹn lại, nhưng vẫn không dừng lại mà tiếp tục lao về phía Lâm Chính.

Hành động này vô cùng ngông cuồng.

Ánh mắt Lâm Chính đanh lại, cũng không khách sáo nữa, chém một nhát về phía đầu ông ta.

Nửa thanh đao gãy của Đại Ma Quân cũng đâm tới.

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement