Lâm Chính tưởng mình nghe lầm, khó hiểu nhìn cô ta, thản nhiên nói: “Nếu cô có chứng cứ thì cứ giao cho đại hội là được, cần gì phải chạy tới chỗ này rủa tôi?”.
Ngay cả đại hội cũng không có chứng cứ, đương nhiên anh không tin người của Thiên Ma Đạo lại có.
Chắc chắn bọn họ chỉ đang hù dọa.
Nhưng cô ta lại tỏ vẻ ung dung, cười híp mắt lấy từ trong túi ra một hộp màu đỏ to bằng một bàn tay, cười nói: “Chứng cứ ở đây! Nếu thần y Lâm thật sự không thấy hứng thú, chúng tôi sẽ giao cho đại hội. Nếu thần y Lâm bằng lòng đấu với sư phụ tôi, nó sẽ thuộc về anh, thế nào?”.
“Cô đưa nó cho đại hội đi thì hơn!”.
Lâm Chính lắc đầu, sau đó quay đầu nói: “Đuổi bọn họ ra khỏi Giang Thành, nếu còn dám vào Giang Thành thì đánh gấy chân bọn họi”.
“Vâng!".
Đám người Tào Tùng Dương lập tức tiến tới bao vây.
Mặc dù hai người là người của Thiên Ma Đạo, thực lực rất mạnh, nhưng không dám ngang tàng ở Giang Thành.
Dù sao bây giờ Giang Thành không chỉ có một Dương Hoa, mà còn cả quân đoàn Long Huyền đóng quân. Ngay cả cao thủ của bộ đội Bát Hoang cũng xuất hiện ở Giang Thành, bọn họ dám làm loạn ở đây có khác nào tìm chết?
Thế là hai người cũng chỉ có thể dùng phương thức hát nói để khiêu khích.
Nghe Lâm Chính nói vậy, cô gái không hoang mang, mà cười lớn: “Xem ra tôi không lừa được thần y Lâm rồi. Được thôi, tôi nói thật vậy, đây không phải chứng cứ gì cả, là tôi lừa anh đấy!”.
Lâm Chính không có cảm xúc gì.
Cô gái đó mở hộp nhỏ màu đỏ ra.
Bên trong ánh sáng xao động.
Mọi người đều cảm thấy kỳ lạ, kiễng chân lên xem.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!