“Đồ không biết điều. Vậy thì tôi sẽ tác thành cho các người”, An Huyền khẽ cười, giơ tay lên.
“Từ từ đã", Thần Hỏa Tôn Giả đột nhiên lên tiếng.
An Huyền đắc ý. Lâm Chính cũng bất ngờ quay qua nhìn.
“An Huyền, nghe đây, nếu tôi quỳ xuống thì cậu sẽ thả đệ tử của tôi ra đúng không?”, Tôn Giả bặm môi, trầm giọng.
Những người khác đều không dám tin vào tai mình.
“Tôn Giả”, đám đệ tử bị bắt nước mắt rưng rưng. Thần Hỏa Tôn Giả cao ngạo tới mức nào cơ chứ? Vậy mà giờ bắt ông ta quỳ xuống.
Nếu là bất kỳ ai thì cũng không dám tin. Vậy mà hôm nay ông ta là làm như thế thật.
“Tôn Giả hà tất phải như vậy?”, người đệ tử bên cạnh đau khổ khuyên can.
“Nếu không vì tôi thì các người có bị bắt không?”, Thần Hỏa Tôn Giả nói tiếp: “Nếu tôi quỳ thì cậu thả người đúng không?”
“Đương nhiên”, An Huyền mỉm cười.
“Được. Tôi quỳ”
“Tôn Giả”.
Đám đông rơi nước mắt. Bọn họ ra sức ngăn
cản. Thế nhưng Thần Hỏa Tôn Giả chỉ nói: “Các vị không cần nói nữa. Tôi đã quyết rồi. Thể diện không thể đặt trên tính mạng của đệ tử được. Tôi sức tàn không bảo vệ được họ, để họ gặp họa là lỗi của tôi. Quỳ xuống có là gì chứ?”
Lâm Chính chau mày, cảm giác có gì đó không đúng. Anh suy nghĩ rồi trầm giọng: “An Huyền, Thần Hỏa Tôn Giả có quỳ hay không tôi không quan tâm, nhưng những người này cùng tôi tới đây, tôi phải đảm bảo cho sự sống còn của họ. Nghe đây, tôi ra lệnh cho anh lập tức thả người. Nếu không thì tôi với anh sẽ quyết đến cùng”.
“Thần y Lâm nếu anh đã nói như vậy thì ra tay xem. Cùng lắm thì tôi và đám đệ tử này cùng chết. Tôi vẫn là đệ tử của đạo chủ, chúng tôi vì Thiên Ma Đạo, chưa bao giờ sợ phải chết. Giờ tôi muốn Thần Hỏa Tôn Giả quỳ xuống, nếu anh xen vào thì tôi cũng sẽ không ngại đâu”, An Huyền nheo mắt, để lộ vẻ đáng sợ.
Dứt lời, những người bên cạnh hắn bước lên với thái độ một sống một còn. Lâm Chính thấy vậy thì biết đám này không phải ma nhân bình thường. Dựa vào Tịnh Thế Bạch Liên e rằng cũng không ép được họ.
“Thần y Lâm, cảm ơn ý tốt của cậu. Nhưng cậu không cần phải làm thế, quỳ thôi mà, chẳng là gì cả", Thần Hỏa Tôn Giả bước tới, do dự rồi cuối cùng quỳ xuống đất.
Bụp! Cuối cùng thì đầu gối ông ta cũng chạm đất. Người của đảo Thần Hỏa sững sờ khi nhìn thấy cảnh tượng đó. Có rất nhiều người tưởng mình nhình nhầm, tưởng mình đang nằm mơ.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!