Đám đông im lặng không nói gì, tất cả đều tỏ ra lo lắng và sợ hãi. Không ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Vô duyên vô cớ Thần Hỏa Tôn Giả sao lại biến mất được chứ? Biến thành người sống sao?
Lâm Chính đi vào trong phòng và quan sát xung quanh. Căn phòng ngăn nắp, không hề có dấu hiệu lộn xộn, nhìn giống như chưa từng có ai bước vào.
Cửa sổ cũng vậy. Thậm chí đến cả chăn cũng chỉ được lật qua một bên. Không thể tìm ra bất kỳ manh mối nào.
Lâm Chính chau mày. Rốt cuộc là ai đã bắt Thần Hỏa Tôn Giả? Không thể nào có chuyện ông ta tự đi được mà?
Với trạng thái hiện tại của ông ta, không thể nào. bước đi được. Thậm chí ông ta còn đang không có cả ý thức.
Vậy nên chỉ có một khả năng là ai đó đã đưa ông ta đi. Lâm Chính đanh mặt nhìn xung quanh. Anh đột nhiên nghĩ ra điều gì đó bèn nhìn lên trần nhà.
Trần nhà cũng không có dấu hiệu lạ thường. Lâm Chính nhìn về phía cửa thông gió. Một lúc sau anh nhảy lên, mở cửa thông gió ra.
“Thần y Lâm?”, đám đông kêu lên.
Lâm Chính nhìn đường thông gió, cuối cùng anh lấy ra được thứ gì đó.
Đám đông ngước nhìn. Đó là một sợi tóc.
“Một sợi tóc của phụ nữ”, Lâm Chính cầm sợi tóc, khẽ nói.
“Cái gì?”
“Lẽ nào có người vào từ lối thông gió và đưa Thần Hỏa Tôn Giả đi?”, một vị trưởng lão lên tiếng.
“Chắc tới bảy, tám phần”, Lâm Chính kiểm tra trong đường thông gió, đưa tay chạm vào rồi đưa lên mũi ngửi, điềm đạm nói: “Là bột dịch dung, đối phương hóa trang thành người của học viện, trà trọn vào và tiếp cận tòa nhà này sau đó đi vào qua đường thông gió bắt Thần Hỏa Tôn Giả, sau đó đưa ông ta rời khỏi đây”.
Đám đông tái mặt. “Nhanh, kiểm tra camera xem gần đây có nhân vật nào khả nghỉ ra vào tòa nhà hay không?”, Từ
Thiên vội ra lệnh cho thuộc hạ.
“Không cần đâu”, Lâm Chính nhảy xuống.
“Có lẽ đối phương đã giết chết người của cúng †a, sau đó giả dạng thành người đó và đột nhập vào đây. Nếu là một khuôn mặt lạ thì sớm đã bị người
đảo Thần Hỏa chặn lại rồi, chẳng thể tiếp cận nổi tòa nhà này. Giờ có kiểm tra camera thì cũng chỉ thấy người của chúng ta mà thôi, chứ không thể thấy được mặt của đối phương. Từ Thiên, ông tìm xem quanh đây có giấu thi thể nào không”.
Từ Thiên tái mặt, lập tức chạy đi. Một lúc sau ông ta quay lại với sảc mặt trông vô cùng khó coi: “Chủ tịch, trong khu nhà kho phát hiện ra một cái xác của một người dọn vệ sinh...”
“Quả nhiên”, Lâm Chính nhắm mắt, hít một hơi thật sâu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!