Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Nghe được lời này, sắc mặt tất cả mọi người đều trở nên vô cùng khó coi.

Nhất là Diệp Tuần Tinh!

Nói vậy chẳng khác nào trở mặt, hoàn toàn không nể mặt mũi của nhà họ Diệp.

“Cậu Bùi! Cậu nói vậy có quá đáng quá không? Hôm nay là tiệc thọ của mẹ tôi, sao cậu có thể như vậy? Cậu khinh nhà họ Diệp tôi không có ai sao?”.

Ông ta nói xong, vài cao thủ nhà họ Diệp ở xung quanh vây lại.

Nhưng cậu Bùi kia lại không sợ mà liên tục cười nhạt: “Diệp Tuần Tỉnh, tôi khinh nhà họ Diệp các người không có ai đấy thì sao? Hôm nay, hoặc là ông giao đồ ra, không thì nhà họ Diệp không được yên đâu!”.

“Cậu..”, Diệp Tuần Tinh tức đến mức không nói nên lời.

Trương Tinh Vũ không nhìn thêm được nữa, nổi giận bước tới.

“Cái người này làm sao vậy? Mẹ nuôi tôi tổ chức tiệc mừng thọ, cậu không đến chúc thọ thì thôi, lại còn gây sự? Cậu là ăn mày sao? Muốn thứ gì không đổi hôm khác mà tới! Hôm nay chúng tôi không có thời gian tiếp cậu! Cậu từ đâu tới thì cút về đó đi!", Trương Tỉnh Vũ chỉ vào cậu Bùi mắng chửi.

“Mẹt", Tô Nhu dè dặt kéo Trương Tỉnh Vũ lại.

“Con đừng cản mẹ! Người này đáng chửi!", Trương Tinh Vũ nổi giận không có chỗ phát tiết.

Cậu Bùi lại không tức giận, chỉ liếc nhìn Trương Tinh Vũ, tình cờ lại liếc thấy Tô Nhu, hai mắt sáng lên.

“Không ngờ người đẹp nhà họ Diệp lại nhiều như vậy! Diệp Tâm Ngữ vốn đã xinh đẹp, không ngờ ở đây còn có người còn xinh đẹp hơn cả Diệp Tâm Ngữ! Ha ha, không tệ! Không tệt”.

Cậu Bùi nheo mắt cười nói.

“Có phải cậu muốn tự chuốc lấy nhục không? Dám nhắm đến con gái tôi? Cậu muốn chết à? Tôi nói cậu hay, cậu mà dám động vào một sợi tóc của con gái tôi, tôi sẽ không tha cho cậu!”, Trương Tinh Vũ nổi giận, tiếp tục chửi mắng.

“Bà già đanh đá!”, cậu Bùi cười nhạt, quay đầu lại nói: “Thế nào? Nhà họ Diệp không có năng lực gì nữa à, để cho một con đàn bà đanh đá ra măng chửi như vậy?”.

“Tinh Vũ, chị quay lại đây đi, chuyện này không liên quan đến chị, chị về bên này ngồi đã”, Diệp Tuần Tinh nhỏ giọng nói.

“Đây là nhà họ Diệp, sợ bọn họ làm gì? Tôi nói cậu biết, thằng nhóc kia! Cậu mà chọc giận tôi, tôi sẽ gọi điện thoại cho thần y Lâm ở Giang Thành, xem thần y Lâm làm sao giải quyết cậu!”, Trương Tinh Vũ mắng chửi.

“Thần y Lâm?”.

Cậu Bùi biến sắc, nhìn chằm chăm Trương Tinh Vũ: “Các người là gì của thần y Lâm”?..

“Tôi....

Trương Tinh Vũ vừa nói xong, lập tức bị Tô Nhu ở phía sau kéo lại.

“Mẹ, được rồi! Mẹ đừng nói lung tung nữa, đừng gây rắc rối cho thần y Lâm!”, Tô Nhu vội nói.

Trương Tinh Vũ lắp bắp, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ. Lúc này, một người nhận ra Tô Nhu, lập tức đi tới bên cạnh cậu Bùi nói khế vài câu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement