Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Trấn Nguyệt tiên nhân mặc dù ngồi xếp bằng yên tĩnh ngoài sơn động, nhưng trong lòng lại nóng như lửa đốt.

Tâm trí bà rối bời.

Bà ấy không bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó sẽ được gặp lại con trai mình.

'Tất cả những điều này giống như một giấc mơ.

"Con trai, ông trời phái Lâm thần y tới cứu con! Khi con khỏi bệnh, nhất định phải nhớ tới ân tình của Lâm thần y. Cậu ấy là cha mẹ tái sinh cho con!" Trấn Nguyệt tiên nhân lẩm bẩm, trong lòng âm thầm cầu nguyện cho con trai mình.

Nhưng vào lúc này, một loạt tiếng bước chân dồn dập truyền đến.

Trấn Nguyệt tiên nhân lập tức mở mắt, ngẩng đầu nhìn lên.

Trước mắt là một nhóm đàn ông và phụ nữ mặc quần áo kiểu cổ đại đang đi về phía đó.

Trấn Nguyệt tiên nhân đột nhiên run lên, vội vàng đứng dậy, hơi năm chặt tay: "Xin hỏi các vị tới đây có mục đích gì?"

"Thiên kiêu hạng nhất muốn xây dựng võ   trường Huyền Thạch! Ngươi đi theo bọn ta một chuyến, hỗ trợ kiến tạo võ trường!", người đàn ông tóc dài đi đầu mặt không biểu cảm nói.

"Dựng võ trường?", Trấn Nguyệt tiên nhân sửng sốt.

“Đúng vậy! Thiên kiêu hạng nhất đã ra lệnh cho bọn ta đi tìm những người xung quanh Thánh Sơn này tới làm nhân lực! Ngươi đi cùng bọn ta ngay lập tức!", người đàn ông tóc dài sốt ruột nói.

"Đại nhân, ngài có thể cho tôi thêm vài ngày được không, tôi tạm thời không thể rời đi!", Trấn Nguyệt tiên nhân vội vàng nói.

Lâm thần y đang tận tình chữa trị cho con trai bà ấy ở bên trong, sao bà ấy có thể bỏ đi? Nếu Lâm thần y cần giúp đỡ thì sao?

“To gan!”, người đàn ông tóc dài cả giận: “Dám trái lệnh thiên kiêu hạng nhất, muốn chết sao?”

"Đại nhân, không phải tôi cố tình muốn làm trái mệnh lệnh của thiên kiêu, thật sự là tính mạng của con trai tôi đang ngàn cân treo sợi tóc. Hiện giờ thần y mà tôi tìm được đang ở trong sơn động chữa trị cho con trai tôi. Nếu tôi rời đi, ngộ nhỡ có gì bất trắc xảy ra rong quá trình điều trị. Xin hãy thứ lỗi cho tôi. Vài ngày nữa, khi con trai tôi khỏi bệnh và bình an vô sự, Trấn Nguyệt sẽ lập tức chạy đến theo lệnh của thiên kiêu để xây dựng võ trường!", Trấn Nguyệt tiên nhân vội vàng nói .

Một cao thủ như Trấn Nguyệt tiên nhân cũng phải khuất phục trước thiên kiêu hạng nhất.

Nhưng mà, người đàn ông tóc dài nghe nói vậy thì hai mắt sáng lên, hắn nhìn chằm chằm vào sơn động nói: "Nói như vậy, bên trong còn có người khác?"

Trấn Nguyệt tiên nhân sắc mặt tái nhợt: "Đại nhân, ngài. .. ngài muốn làm gì?"

“Hãy nói về việc chữa bệnh sau khi xây dựng xong võ trường! Thiên kiêu hạng nhất đã ra lệnh cho bọn ta phải tìm năm mươi cao thủ trong vòng một ngày để xây dựng võ đài. Bọn ta đã đi khắp Thánh Sơn và tìm được bốn mươi tám người. Bây giờ thêm cả ngươi và người bên trong, chính xác là năm mươi người! Mau đi theo bọn ta, đừng ép bọn ta ra tay trói ngươi lại lôi đi. Như vậy sẽ rất khó coi", người đàn ông tóc dài cười khẩy.

"Đại nhân... không... đừng!" Trấn Nguyệt tiên nhân sợ hãi kêu lên.

"Không? Nếu như bọn ta không hoàn thành nhiệm vụ, không thể ăn nói với thiên kiêu hạng nhất. Nếu như bị trách tội, ngươi có chịu trách nhiệm được không?", gã đàn ông tóc dài vẫn không hề lay chuyển, xua bàn tay to bè ra lệnh: “Lôi chúng đi!” “Vâng!”

Nhóm đàn ông và phụ nữ phía sau hắn ta ngay lập tức lao lên phía trước.

Một số người lao về phía Trấn Nguyệt tiên nhân.

Một số người lao vào hang.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement