Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Đánh lén quá ghê gớm. Lâm Chính còn chưa kịp khởi động cơ thể võ thần thì đã bị thương rồi. Nếu anh phản ứng không nhanh thì có lẽ đã bị đâm xuyên tim.

“Các người là người của Tử Vực? Thật không ngờ Phong Tiếu Thủy lại chơi trò đánh nén. Thua rồi còn định giết người à?”, Lâm Chính lạnh lùng nói.

Thế nhưng đối phương không nhiều lời, chỉ lao lên. Những thanh đao và kiếm sắc nhọn lao về phía anh.

“Không hay rồi, phải gọi người tới thôi”, Từ Thiên lập tức hét lớn, đồng thời lấy điện thoại ra gọi cho Mạn Sát Hồng, Cùng Đao để họ tới cứu viện.

Rõ ràng đối phương muốn đánh nhanh thẳng nhanh nên ai cũng hừng hực lao về phía anh. Đường đao khủng khiếp rơi xuống như mưa. Một kẻ bên trái, một kẻ bên phải, một kẻ ở giữa, chúng đồng loạt tấn công.

Lâm Chính đanh mặt, lấy ra Hồng Mông Long Châm.

Vụt vụt...Châm bạc phóng ra giống như đom đóm giữa màn đêm trải dàn trước mặt Lâm Chính, tập trung tạo thành một mạng lưới ánh sáng chặn đường đao lao về phía anh. 

Keng keng...Châm bạc và đao va chạm, tia lửa bản tung tóe. Thế nhưng một chọi ba khiến Lâm Chính cảm thấy bị mất sức. Ba người này dù gì cũng tới từ Tử Vực, thực lực của bọn họ không hề đơn giản. Họ mạnh tới mức khủng khiếp.

Khó có thể tưởng tượng được, ba người này còn là thuộc hạ của Phong Tiếu Thủy. Xem ra y thuật không phải là thế mạnh của Tử Vực. Mà thứ đáng sợ thực sự của họ là võ kỹ.

“Thần y Lâm, chúng tôi tới giúp cậu”, lúc này Cùng Đao, Mạn Sát Hồng có mặt và lập tức ra tay.

“Đừng có lại gần”, Lâm Chính hét lên: “Mọi người không phải đối thủ của chúng đâu, đừng có nộp mạng”.

Đám đông bàng hoàng.

“Thế lẽ nào bảo chúng tôi đứng nhìn?”, Mạn Sát Hồng đáp lại.

Lâm Chính đanh mắt, dường như nghĩ ra điều gì đó bèn nói: “Mọi người nhìn là được rồi”.

Nói xong anh vừa chiến vừa lùi cho tới khi lùi tới bên cạnh một căn nhà. Đối phương tấn công mỗi lúc một ác liệt, chiêu thức mỗi lúc một mạnh. Bọn chúng dường như chẳng cần kiêng dè, ra đòn nào đòn đấy đều trí mạng. 

Lâm Chính càng lúc càng mất sức, cộng thêm việc anh cứ phải lùi lại liên tục nên không thể tấn công chỉ có thể phòng ngự. Dần dần vết thương trên cơ thể anh xuất hiện nhiều hơn. Máu tươi bắn ra thật đáng sợ.

Đám người Mạn Sát Hồng không nhịn được nữa bèn gào lên và lao tới giúp đỡ. Đúng lúc này Lâm Chính đột nhiên ngã ra. Lưng anh đập vào cửa căn nhà. Âm thanh nặng nề vang lên.

Lâm Chính trông vô cùng chật vật. Bị ngã khiến anh mất thăng bằng việc phòng ngự cũng trở nên mất kiểm soát.

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement