Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Thần Võ Tôn lập tức có phản ứng, giang hai tay ra, chưởng ảnh như hoa, lần lượt vỗ về phía ngọn lửa kia.

Ngọn lửa bị đánh tan.

Nhưng tàn lửa bản ra không hề biến mất, mà rơi

xuống bên cạnh Thần Võ Tôn, chặn đường lui của bà ta.

Những tàn lửa này không hề bình thường, bên trong ẩn chứa ma lực nồng đậm cực kỳ đáng sợ, một khi bén vào thì khó mà dập được.

Thần Võ Tôn vô cùng e dè, suy nghĩ tìm đường lui.

Nhưng Thần Hỏa Tôn Giả lại bổ nhào tới, sức mạnh cuồng bạo đánh về phía bà ta như sóng dữ.

"Đồ bẩn thỉu! Tránh ral".

Thần Võ Tôn nổi giận, tiếp tục tung chiêu, móc xuống đất rồi hất manh. 

Äm!

Cả con đường bị bà ta móc lên, hất về phía Thần Hỏa Tôn Giả.

Nhưng lúc này Thần Hỏa Tôn Giả đã hoàn toàn mất khống chế, trở thành một hung thú điên cuồng, đâu còn biết đau và dừng lại. Ông ta đánh tan con đường dày một mét kia, rồi lao về phía Thần Võ Tôn.

Sắc mặt Thần Võ Tôn lạnh lùng, điên cuồng tấn công, chưởng ảnh rợp trời và ma khí tàn bạo ập tới như cuồng phong vũ bão.

Nhưng lúc này, Thần Hỏa Tôn Giả đã mất hết lý trí, không biết phòng ngự, cũng không biết tránh né, chỉ một mực tấn công.

Sau khi ma hóa, thân xác của ông ta lại càng mạnh đến mức đáng sợ, cho dù là đòn tấn công của Thần Võ Tôn cũng khó mà công phá được thân xác của ông ta.

Thần Hỏa Tôn Giả bất chấp tất cả để tấn công, móng vuốt cứa rách cánh tay của Thần Võ Tôn.

“Hự..."

Thần Võ Tôn rên lên một tiếng, vội vàng kéo. giãn khoảng cách, bà ta ngoảnh sang nhìn, vết cào trên cánh tay sâu đến tận xương, hơn nữa ma khí quấn quanh, dường như muốn xâm nhập vào. người...

"Ma khí của thứ này đáng sợ chẳng khác nào ma độc! Nếu cứ đánh tiếp mà bị cào mấy vết nữa, thì chắc chắn cơ thể mình sẽ dính đầy ma khí, cũng chẳng còn sống được bao lâu".

Thần Võ Tôn cảm thấy da đầu tê dại, trầm giọng nói: "Thần y Lâm, không phải là tôi không muốn giúp cậu, mà là thứ này quá khó đối phó! Tôi sẽ dùng chiêu cuối cùng, nếu vẫn không có hiệu quả đối với ông ta, thì tôi cũng chỉ đành rời đi! Tuy cậu chết ở đây thì không ai có thể chữa trị cho tôi, nhưng chết sớm không bằng chết muộn, tôi không muốn hôm nay đã phải bỏ mạng ở đây!".

Dứt lời, Thần Võ Tôn tung người nhảy lên giữa không trung, hai cánh tay múa may điên cuồng, bàn tay thon thả dường như đang đọc quyết, quanh người tỏa ra một luồng thần lực tinh thuần.

Thần Hỏa Tôn Giả rít gào xông về phía bà ta, đôi mắt trắng dã tràn ngập sát khí.

Nhưng còn chưa lại gần. Bụp!

Bụp! 

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement