Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Nhị trại chủ do dự một lát rồi bước lên phía trước, nói: "Lâm thần y, đám người Trấn Trầm Hổ chúng tôi đương nhiên sẽ trừng phạt nghiêm khắc, nhưng Tam trại chủ... còn xúi giục chúng tôi đối phó với Lâm thần y, con người đó độc ác đến mức nào? Sao có thể tha tội chứ? Làm vậy...e là không thoả đáng".

Trấn Trầm Hổ phản bội tộc Thiên Tính nhưng ông ta hoàn toàn trở mặt, ngay từ đầu đã thể hiện rõ lập trường.

Còn Tam trại chủ và người Tam trại thì chẳng khác. nào cỏ đầu tường, gió thổi bên nào thì hướng về bên đó. Như vậy, nếu so với đám người Trấn Trầm Hổ thì đám người Tam trại chủ còn đáng ghét hơn.

Nhưng thái độ của Lâm Chính lại khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên.

"Có gì không thoả đáng?", Lâm Chính lắc đầu bình thản đáp: "Tâm trạng của Tam trại chủ tôi có thể hiểu được. Lần này chúng ta giết cao thủ Thánh Sơn, lại còn là một trong bảy thần tướng Thánh Sơn - Cổn Thiên Lôi. Điều đó có nghĩa thiền kiêu hạng nhất đã chú ý tới nơi này rồi. Với sức mạnh của tộc Thiên Tính, đương nhiên không có cửa thắng nếu đối đầu thiên kiêu hạng nhất. Ông ấy muốn sống nên có suy nghĩ như vậy, đây là tâm lý bình thường của con người, sao có thể trách tội được. chứ?"

Nghe anh nói, mọi người đều thấy bất ngờ.

Tam trại chủ cũng sững sờ nhìn Lâm Chính, còn tưởng mình nghe nhầm.

Những người khác cũng không thể tin nổi. 

'Tam trại chủ trước đó đã có hiềm khích với Lâm Chính.

Nay lại xảy ra chuyện này, Lâm Chính chỉ cần hạ lệnh là hoàn toàn có thể đưa Tam trại chủ và người Tam trại về với cát bụi.

Nhưng anh không làm vậy mà lại chọn cách tha thứ.

"Lâm thần y...", Tam trại chủ há miệng, khoé mắt đã đỏ ửng lên.

"Mau đi giúp những người bị thương trong tộc, những lời thừa thãi thì không cần nói làm gì”, Lâm Chính xua tay, thúc giục Tam trại chủ. Giọng anh hiền hoà, không hề có ý trách phạt.

Tam trại chủ không kìm được mà khóc nấc lên, quỳ xuống dập đầu trước anh.

"Tạ ơn Lâm thần y tha mạng!" "Tạ ơn Lâm thần y tha mạng!"

Người Tam trại đều quỳ sụp xuống, khóc nấc lên, lòng vô cùng cảm động.

"Không cần làm vậy, mau đi chữa vết thương cho. mọi người đi", Lâm Chính bình thản mỉm cười nói.

Người Tam trại dập đầu với anh lân nữa rồi từng người một lui xuống. 

Mọi người đều cảm thấy khó hiểu. Nhị trại chủ thận trọng nhìn Lâm Chính thăm dò, sau đó bước lên phía trước hỏi: "Lâm thần y, thần y thấy...

người của đại trại nên xử lý thế nào?”

"Đối với phản đồ, tộc Thiên Tính xử lý ra sao?", Lâm Chính quay đầu sang hỏi ngược lại.

"Giết không tha!"

Nhị trại chủ không chút do dự đáp, trong mắt loé lên tia sáng lạnh lùng.

"Vậy ông còn hỏi tôi làm gì?", Lâm Chính đáp.

Nhị trại chủ sững lại, không thể hiểu nổi.

Lâm Chính không hề có chút thương xót nào đối với đám người đại trại, cớ sao ban nãy lại khoan dung với người từng là kẻ thù của mình như vậy?"

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement