Thấy Tô Nhu nói vậy Lạc Thiên chỉ khẽ run người. Cô ấy mỉm cười nói: “Tô Nhu, cậu đang nói linh tỉnh gì vậy? Thần y Lâm sao có thể xảy ra chuyện được chứ? Huống hồ dù có chuyện cũng không liên quan gì tới chúng ta mà. Anh ta có thể giải quyết được hết".
“Vậy à?”
Đôi mắt Tô Nhu ánh lên vẻ kỳ lạ. Cô nói: “Vừa rồi hướng của vụ nổ hình như là học viện Huyền Y Phái. Có khả năng đã xảy ra chuyện gì đó rồi. Nhìn sắc mặt lúc này khi cậu xuống xe thì chắc là cậu biết tình hình. Cộng với việc cậu đột nhiên kéo mình đi du lịch thì mình đoán đây có lẽ là cách bảo vệ mình, không muốn mình ở Giang Thành vì không an toàn. Cậu đã nhận lời nhờ vả của thần y Lâm, đưa mình rời đi đúng không?”
Lạc Thiên im lặng. Một lúc lâu sau cô ấy mới thở dài: “Tô Nhu, cậu thật thông minh. Nhưng có đôi khi cậu nên giả vờ ngây ngô. Mặc dù thần y Lâm nói với bên ngoài là không có ý tứ gì với cậu nhưng thực ra anh ta... anh ta rất quan tâm tới cậu. Cũng hi vọng là cậu sẽ không phụ tấm lòng của anh ta. Tất cả những gì anh ta làm là đều vì muốn tốt cho cậu”.
Tô Nhu nghe thấy vậy thì nhìn xuống, không nói thêm gì nữa. Lạc Thiên lái xe rời khỏi Giang Thành.
Màn nổ như pháo hoa khiến tất cả đều phải chú ý. Vô số người lấy điện thoại ra chụp hoặc quay lại.
Các võ giả của Dương Hoa cũng đều lao về phía học viện. Cả các nhân viên quan chức nhà nước cũng vậy.
Không ai biết tình hình đang diễn ra như thế nào.
Sau vụ nổ là tới khói bốc lên. Những người ở vị trí gần mơ hồ đoán ra được tình hình.
Tại trung tâm của vụ nổ. Các chiến sĩ từ từ mở mắt. Lúc vụ nổ xảy ra, do ánh sáng mà nó tạo ra quá mạnh nên tất cả đều ôm đầu nhắm mắt. Đợi đến khi cơn chấn động qua đi họ mới dám nhìn xung quanh. Điều khiến họ thất kinh là hòn đảo bay bị thiên kiêu bốc lên thực ra vẫn chưa hề bị phát nổ.
Bọn họ ở trung tâm của vụ nổ mà lại không hề có thương vong.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!