Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Sau khi rời khỏi võ trường, người phụ nữ mặc đồ đỏ lập tức sai người bịt lỗ hổng lại.

Nếu thiên kiêu hạng nhất vẫn bình an vô sự, thì cô ta đương nhiên không cần lo lắng.

Điều cần làm bây giờ chính là nhanh chóng giải quyết quân đội Long Tổ dưới chân Thánh Sơn.

Không thể kéo dài quá lâu.

Nếu quân đội Long Tổ không bị đánh tan ngay, một khi Lục Dã và quân Nam Cảnh có phản ứng và tràn tới đây thì sẽ gây đe dọa rất lớn cho Thánh Sơn.

Hơn nữa, nếu tin Thánh Sơn bao vây tiêu diệt quân đội Long Tổ truyền ra ngoài, thì chắc chắn chính quyền Long Quốc sẽ không khoanh tay đứng nhìn, họ sẽ phái lực lượng tấn công Thánh Sơn.

Trận này phải tốc chiến tốc thắng!

Người phụ nữ mặc đồ đỏ thu hồi tâm trạng, đi xuống Thánh Sơn.

Lúc này, quân đội Long Tổ đã rơi vào vòng vây trùng điệp.

Trương Quân dẫn theo đội ngũ mấy lần phá vây nhưng đều thất bại.

"Tại sao vẫn chưa chấm dứt trận chiến?". 

Người phụ nữ mặc đồ đỏ ngoảnh sang, lạnh lùng hỏi.

Thanh Nha ôm quyền đáp: 'Vũ đại nhân, sức chiến đấu của quân đội Long Tổ quả nhiên đáng kinh ngạc, Thánh Sơn chúng ta đã huy động tất cả lực lượng tới đây nhưng vẫn không thể hạ được bọn họ. Nhưng xin Vũ đại nhân cứ yên tâm, cùng lắm trước khi mặt trời lặn, chắc chắn đám người của quân đội Long Tổ này sẽ bị quét sạch".

"Mau giải quyết đi, tôi lo để muộn sẽ có biến", người phụ nữ mặc đồ đỏ khàn giọng nói.

"Vâng".

Thanh Nha gật đầu, chuẩn bị xuống dưới, đích thân tham gia trận đấu.

Nhưng đúng lúc này, đám Trương Quân bỗng dưng bắt đầu lùi về phía sau, tụ tập một chỗ, chỉ phòng ngự chứ không một mực tấn công nữa.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ thấy thế liền nhíu mày.

"Không đúng”, cô ta lẩm bẩm.

"Có vẻ tên này biết là không thể phá được vòng vây, nên lựa chọn từ bỏ đây mà. Xin Vũ đại nhân cứ yên tâm, tôi sẽ vặt đầu của tên Trương Quân kia dâng cho đại nhân".

Thanh Nha khẽ quát, tung người nhảy lên, đang định phi xuống chiến trường.

Nhưng đúng lúc này. Rầm... Mặt đất bỗng vang lên những tiếng chấn động nhẹ.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ biến sắc, vội nhìn về phía xa.

Chỉ thấy ở chân trời rất xa xuất hiện một đường đen.

"Đó là...", đồng tử của người phụ nữ mặc đồ đỏ co lại.

Dường như những người của Thánh Sơn đang chém giết cũng ý thức được sự bất thường, ai nấy dừng việc tấn công lại, nhìn về phía xa.

Chỉ thấy đường đen ở chân trời phía xa càng ngày càng to, càng ngày càng lại gần.

Cuối cùng mọi người cũng nhìn rõ đó là gì.

Đó là người!

Là rất nhiều người!

Là từng võ sĩ võ trang đầy đủ, lửa giận ngút trời!

"Đến rồi! Bọn họ đến rồi!". 

"Tốt quá! Cuối cùng chúng ta cũng chờ được rồi!". "Ông trời có mắt! Ông trời có mắt!". Các chiến sĩ của quân đội Long Tổ nhìn thấy những người mới xuất hiện này, ai nấy đều kích động đến mức. lệ nóng quanh tròng, hoan hô ầm ï.

Trương Quân ngồi bệt xuống đất, mắt đỏ hoe, tâm trạng vô cùng kích động.

"Chính nghĩa tất thắng! Chính nghĩa tất thắng!".

Bọn họ khẽ gầm lên đầy kiên định.

"Mau, hậu quân đổi thành tiên quân, lập tức xây dựng phòng tuyến, tiền quân tiêu diệt ngay quân đội Long Tổ cho tôi, không được chậm trễ. Điều toàn bộ thủ quân còn lại trên Thánh Sơn đến đây, nhanh chóng khôi

phục cạm bẫy cơ quan, mau lên!".

Người phụ nữ mặc đồ đỏ cảm thấy da đầu tê dại, vừa chạy như bay vừa kêu lên.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement