Thiên kiêu hạng nhất không thể tin vào mắt mình chứ đừng nói đến việc chấp nhận sự thật này!
Cú đấm này ẩn chứa sức mạnh của hàng chục giọt Lạc Linh Huyết, sức mạnh phi thăng và sức mạnh của bản nguyên tinh huyết.
Với quá nhiều sức mạnh tổng hợp như vậy, ngay cả cơ thể vật lý của thiên kiêu hạng nhất cũng không thể chịu đựng được.
Thế mà, Lâm Chính chịu đòn đó xong vẫn không hề hấn gì.
Làm sao có thểi
Điều này là hoàn toàn vô lý!
Da đầu của thiên kiêu hạng nhất tê dại và trong lòng run rẩy.
Hắn mở to hai mắt nhìn chăm chằm Lâm Chính, phát hiện trên ngực Lâm Chính xuất hiện một đường vân ánh sáng nhìn rất tinh xảo.
Đường vân ánh sáng có hình dạng của đôi cánh trông rất giống thật và đẹp mắt.
Không chỉ vậy, nó còn tỏa ra một khí tức vô cùng bí ẩn.
Đây là một loại khí tức mà thiên kiêu hạng nhất chưa bao giờ cảm nhận được trước đây, hắn không biết nó mạnh hơn khí tức của mình bao. nhiêu.
"Cái... đây là cái gì?" thiên kiêu hạng nhất giọng run run, hai mắt cơ hồ muốn rớt ra khỏi hốc mắt, lẩm bẩm nói.
Lâm Chính không trả lời mà đưa tay ra, nhẹ nhàng hất nắm đấm của thiên kiêu hạng nhất sang một bên, bình tĩnh nói: "Mày không phải vẫn luôn gọi mình là tiên nhân sao? Mày không phải vẫn luôn theo đuổi con đường tu tiên sao? Cái này. .. chính là sức mạnh mà mày hằng mong ước".
"Cái gì..."
Thiên kiêu hạng nhất ánh mắt đờ đẫn, đầu óc trống rỗng, lo lắng nhìn Lâm Chính: "Chẳng lẽ... mày... mày..."
"Đúng vậy! Mày không thành tiên! Người thành tiên... là tao!"
Lâm Chính khàn giọng nói.
Thiên kiêu hạng nhất đã hoàn toàn hóa đá.
Hắn không thành tiên sao?
Người trở thành tiên...là Lâm Chính?
"Không không không. .. Tuyệt đối không. .. Đây đều là giả! Lâm thần y, đừng hòng lừa tao! Tao không tin! Nhất định là mày lừa tao!"
Thiên kiêu hạng nhất gầm lên thê lương: "Mày mới vào nơi phi thăng được có bao lâu? Mày tu luyện được bao lâu? Mày còn chưa từng nghiên cứu cái gọi là Võ Đạo! Thứ mày tu luyện chẳng qua là mấy thuật chữa bệnh tạp nham! Mày dựa vào đâu mà đòi phi thăng? Mày dựa vào đâu mà đòi thành tiên? Bớt ở đây nói nhảm đi! Mày muốn phá Đạo tâm, đả kích thần tâm của tao đúng không! Nằm mơ đi! Mày không được toại nguyện đâu!"
"Mày không tin? Vậy sức mạnh này phải giải thích thế nào?”
Lâm Chính bình tĩnh hỏi lại.
Thiên kiêu hạng nhất á khẩu, miệng há hốc nhưng không biết phải trả lời như thế nào.
Một hồi lâu, hắn mới đáp bằng giọng run run: "Nhưng... nhưng... tao còn chưa thể phi thăng thành công, tại sao mày lại làm được? Tại sao tao không thể thành tiên mà mày lại được? Tại sao kia chứ?"
"Vì sự giác ngộ của tao cao hơn mày! Tư chất của †ao hơn mày! Thiên phú tốt hơn mày! Như vậy đã đủ chưa?", Lâm Chính bồi thêm mấy câu bằng giọng lạnh như băng.
Anh dứt lời, thiên kiêu hạng nhất như thể đã bị xé rách lớp phòng vệ cuối cùng, cả người lảo đảo suýt nữa thì rơi từ trên cao xuống.
Những lời nói này là sự thật sao?
Là hiện thực không thể nào chối cãi!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!