Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

“A Xuyên!".

Người của Bạch Sơn Tông hét lên.

Nhưng Trịnh Xuyên đã không nghe được tiếng bọn họ nữa.

“Trận đấu kết thúc, lượt này người thắng là tuyển thủ Độc Cô Hoài. Xin mời Độc Cô Hoài đến trận pháp nghịch chuyển khôi phục khí lực, sau đó đợi tuyển thủ tiếp theo lên khiêu chiến”, ông lão nói.

Người của thế gia Độc Cô hoan hô.

Độc Cô Lạc Nhạn kích động nhảy cẵng lên.

Độc Cô Hoài mỉm cười, nhìn về phía anh trai mình.

Độc Cô Vấn khẽ gật đầu, cho hắn sự khẳng định.

“Anh, anh nhìn đi, em trai anh chưa bao giờ là kẻ vô dụng”.

Độc Cô Hoài cười, đi đến trận pháp nghịch chuyển, một lúc sau người như đổi mới đi ra.

“Xin hỏi, còn có tuyển thủ nào muốn lên võ đài khiêu chiến tuyển thủ Độc Cô Hoài hay không?”, ông lão nói.

Lần này không ai trả lời.

Có người cảm thấy bây giờ lên võ đài chiến đấu với một Độc Cô Hoài không còn ý nghĩa, thậm chí có thể sẽ để lộ át chủ bài của mình. Có người kiêng dè Độc Cô Vấn ở phía sau Độc Cô Hoài, sợ thắng được Độc Cô Hoài, Độc Cô Vấn sẽ lên võ đài trả thù.

Mỗi người đều có suy nghĩ khác nhau.

“Không ai lên ứng chiến sao? Nếu vậy, tôi sẽ đếm ngược mười giây, mười giây sau không ai ứng chiến thì Độc Cô Hoài sẽ là quán quân của cuộc thi lần này”, ông lão nói.

Nghe vậy, mọi người đều không kiên nhẫn được nữa.

Đúng lúc này, Độc Cô Hoài đột nhiên nhìn sang Lâm Chính.

“Ê! Anh còn ngây ra đó làm gì? Sao không lên đấu với tôi?”.

Nghe vậy, mọi người đều quay sang nhìn Lâm Chính.

Lâm Chính sững người, nhìn trái nhìn phải, sau đó lại nhìn Độc Cô Hoài, cực kỳ kinh ngạc: “Anh đang nói chuyện với tôi sao?”.

“Không thì là ai? Giữa chúng ta còn món nợ chưa tính, hãy thanh toán ở đây đi! Anh trai tôi nói anh không dễ đối phó, bây giờ tôi sẽ hạ gục anh trước mặt anh trai tôi!", Độc Cô Hoài lạnh lùng nói.

“A Hoài, đừng kích động!”.

Độc Cô Vấn lại nghiêm mặt quát lên.

“Anh yên tâm đi, một kẻ ngoại vực mà thôi, em đối phó được, nhân tiện cho hắn biết thủ đoạn của thế gia Độc Cô chúng ta. Nếu không, kẻ ngoại vực kia sẽ coi thường chúng ta!”, Độc Cô Hoài tự tin nói.

“Vậy được, chúng ta đấu một trận”.

Lâm Chính suy nghĩ một lúc, quyết định ra tay trước.

Nếu đã tránh không được thì lên võ đài sớm vậy.

Hơn nữa, Lâm Chính cũng có hứng thú với thủ đoạn thần kỳ của người vực Diệt Vong, đấu thêm vài trận cũng xem như có thêm chút thu hoạch cho anh.

Thế là, trong ánh nhìn chằm chằm của mọi người, Lâm Chính đi ra khỏi vòng sáng, bước từng bước đến khu vực thi đấu.

Người của Thanh Huyền Tông đứng dậy nhìn theo.

“Lên võ đài rồi sao?”, Ái Nhiễm lo lắng.

“Bất kể thế nào cậu Lâm cũng đã đạt được thành tích chúng ta mong đợi, vậy là đủ rồi”, tông chủ Thanh Huyền Tông nói.

“Chỉ hi vọng anh Lâm không đánh lại được thì sẽ bỏ quyền thi đấu thành công”, Tê Thủy Tâm ngồi trên xe lăn,nhìn chằm chằm khu vực thi đấu, lẩm bẩm.

“Bố, anh Lâm ra sân rồi sao? Bố đưa con ra xem đi, con muốn xeml”. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement