Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Giản Đào được tăng cường đáng sợ như vậy đã

không còn gọi là người được nữa.

Chấp niệm muốn giết chết Lâm Chính của anh ta cũng đạt tới giới hạn.

Anh ta gào lên, xông về phía Lâm Chính, sát chiêu ập tới như mưa bão.

Lần này khí thế của Giản Đào còn cuồng bạo hơn trước, giống như con sư tử nổi giận. Chỉ riêng khí thế của anh ta đã khiến người ta sợ hãi.

Dù là vậy, anh ta vẫn không thể lay động được Lâm Chính.

Lâm Chính hờ hững quan sát, đợi Giản Đào đến gần mới siết tay lại.

Am!

Một vòng sương đen lại bao trùm toàn thân Lâm Chính.

Giản Đào kinh hãi, lập tức dừng lại, đâu dám tiếp tục xông lên.

Sương đen quỷ dị trở thành bóng ma tâm lý của anh ta.

Mặc dù sương đen không lớn nhưng một khi tiến vào, anh ta sẽ không thấy được Lâm Chính ra chiêu, giống như người mù. 

“Thế nào? Anh chỉ có chút thủ đoạn vậy thôi sao? Anh giỏi thì xua tan đám sương đen đó đi, đánh với tôi một cách quang minh chính đại!", Giản Đào nghiến răng quát.

Nhưng Lâm Chính không quan tâm.

Giản Đào tức giận mà không có cách nào, nhìn chăm chằm bóng người thoắt ẩn thoắt hiện trong sương đen, lại gào lên một tiếng, cất bước xông tới.

Anh ta không quan tâm được nhiều thế nữa.

Người này nhất định phải chết.

Anh ta gào lên, thế công như rồng, lao vào trong sương đen.

Mọi người đều kinh hãi. Một giây sau. Rầm!

Một tiếng động lớn vang lên, cơ thể Giản Đào lại bay ra ngoài, đập mạnh vào màn chắn.

Màn chắn lay động điên cuồng.

Giản Đào ngã mạnh trên mặt đất, trí óc mơ hồ, không đứng dậy nổi.

Lồng ngực anh ta lại có thêm dấu tay dữ tợn, dấu tay lần này còn sâu hơn trước kia. “A?. Người xung quanh trợn to mắt, ai cũng ngây ra.

“Sao lại như vậy?”, Dục Chấn Thiên kinh ngạc, đầu óc trống rỗng.

Giản Đào đã tăng cường đến trình độ đó, ngay cả ông ta cũng không đỡ được mấy chiêu của Giản Đào lúc này, thế mà lại bị Lâm Chính dùng một chiêu đánh bay?

Thật là đáng sợ!

“Sương đen đó có vấn đềt!”.

“Đó là sương độc sao?”.

“Nhìn không giống”.

Bọn họ suy nghĩ mãi vẫn không hiểu, nhìn chăm chằm sương đen tan đi, đầu óc mù mịt.

Sương đen biến mất, Lâm Chính vẫn đứng sững tại chỗ, vẻ mặt bình thản, không hề tổn hại.

Không ai biết rốt cuộc anh đã làm gì. Bầu không khí ở hiện trường vô cùng kỳ quái.

Đám đông nhìn Giản Đào giấy giụa trên mặt đất cả một lúc lâu mới bò dậy, ai nấy đều có vẻ mặt phức tạp. 

“Khụ khụ, khụ khụ khụ miệng nôn ra máu.

„ Giản Đào ho kịch liệt,

Anh ta ngẩng đầu lên, vừa giận vừa sợ nhìn Lâm Chính.

“Anh... rốt cuộc anh đã dùng chiêu thức gì?”, Giản Đào nghiến răng.

“Không có chiêu thức gì”.

“Không có chiêu thức gì? Vậy anh phóng sương đen ra rốt cuộc để làm gì?”.

Lâm Chính lắc đầu, vẫn không nói.

Giản Đào tức sắp phát điên.

Anh ta lấy một loạt chai lọ từ trong người ra, nhét hết đan dược vào miệng, sau đó lại lấy châm bạc ra không ngừng châm lên người mình. Ngoài ra, anh ta còn lấy thuốc mỡ bôi lên tay chân, dùng kỹ pháp kích thích huyệt vị. Tóm lại, bất cứ thủ đoạn nào có thể tăng cường thực lực anh ta đều dùng hết.

'Vù vù vù vù...

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement