Cả hiện trường phải kinh ngạc. Không ai ngờ người thanh niên này lại mạnh tới như vậy? Lâm Chính đã rơi vào tuyệt cảnh rồi. Còn tiếp tục thế này thì cơ thể anh sẽ nổ tung mất.
Phải làm sao đây? Không ai nghĩ rằng lại có tình huống bất ngờ này xảy ra.
Đám người Ái Nhiễm cũng tái mặt và cảm thấy lo lắng, thế nhưng họ cũng lực bất tòng tâm. Trùng Long Cốc và nhà họ Dục thì vỗ tay hò reo. Nhất là nhà họ Dục.
“Kẻ cùng đường. Kẻ cùng đường rồi. Thật không ngờ bỗng xuất hiện một người yêu nghiệt như thế. Người ngoại vực này chết là cái chắc".
“Anh, xem ra không cần chúng ta phải ra tay nữa rồi”, ông năm Dục cười nói.
Dục Chấn Thiên khẽ gật đầu và mỉm cười hài lòng.
“Sức mạnh tinh diệu quá”.
“Thất Tu La đúng là Thất Tu La... Thật không dám tưởng tượng, người này lại do thượng quân Diệp Viêm bồi dưỡng. Nếu như thượng quân có thể bồi dưỡng ra được một người có thực lực như thế này thì không biết là thương quân Diệp Viêm mạnh tới mức nào”.
Nguyên Huyền Tâm và Thần Cung Thương lầm bầm. Trong mắt hai người họ ánh lên vẻ kiêng dè.
“Có lẽ chỉ có đệ nhất anh kiệt mới có thể đối kháng thôi”, Thần Cung Thương nói giọng khàn khàn.
Nguyên Huyền Tâm im lặng, tiếp tục nhìn Lâm Chính. Châm khí hừng hực, sức mạnh bao quanh Lâm Chính bắt đầu biến mất. Lúc này anh dường như đã không thể tập trung sức mạnh được nữa.
“Kết thúc rồi”, ánh lên sát ý.
, người thanh niên lên tiếng. Đôi mắt
Người khổng lồ bằng khí lại đè tiếp xuống. Sức mạnh của người khổng lồ tăng lên. Cây châm khí đã phá tan lớp khí bảo vệ Lâm Chính và ghim sâu vào cơ thể anh
Nhưng đúng lúc tình thế ngàn cân treo sợi tóc thì. Lâm Chính đột nhiên thu hồi toàn bộ khí tức lại.
“Cái gì?”, người thanh niên giật mình nhưng hắn nhanh chóng nhận ra bèn ấn mạnh châm khí vào người Lâm Chính hơn.
Trong nháy mắt, vai anh và vùng eo đều bị châm khí đâm xuyên. Máu tươi bắn ra, nội tạng cũng bị liên đới. Người thanh niên không chút do dự định cho châm khí phát nổ và khiến Lâm Chính thành tro bụi.
Đúng lúc này...
Vụt...Một đường sáng đột nhiên phóng ra từ đầu ngón tay của Lâm Chính.
Đường sáng xuất hiện với khí thế hùng hậu xuyên qua cánh tay của người khổng lồ, nó cứ thế đâm thẳng không hề gặp trở ngại, khiến cánh tay của người khổng lồ vỡ vụn sau đó đâm tiếp vào người thanh niên.
“Trùng Long Thích?”
Người thanh niên tái mặt nhưng không hề tỏ ra sợ hãi. Hắn hừ giọng: “Vật này do anh cướp mà có được, xem anh có thể phát huy được bao liêu sức mạnh? Dừng lại cho tôi”.
Nói xong người thanh niên vung ra một cây châm màu đen va chạm với Trùng Long Thích.
'Thế nhưng Lâm Chính cũng đột nhiên giơ tay lên, hóa sức mạnh thành tơ khí, quấn lấy quanh Trùng Long Thích.
“Cái gì?”, cốc chủ Trùng Long Cốc phải đứng bật dậy với vẻ mặt bàng hoàng.