Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ông hai Dục thấy vậy thì mừng lắm bèn vội vàng. cười nói: “Ái Nhiễm, người của thế gia Độc Cô và thế gia Thần Cung có ở đây không? Bọn họ tới trợ giúp cho Lâm Chính à”

Ái Nhiễm rất thông minh nên ngay lập tức hiểu ra được tính toán của ông hai Dục. Mặc dù nhà họ Dục đã làm rất nhiều việc có lỗi với Lâm Chính và Ái Nhiễm cũng cảm thấy hết sức bất lực nhưng dù sao nhà họ Dục cũng là nơi nuôi dưỡng cô ta. Hơn nữa bố của cô ta còn bị thương nằm ở đó nên cô ta không thể ngó lơ được.

“Chú hai, nếu chú lựa chọn rồi thì phải đứng về phía Lâm Chính vô điều kiện. Chú hai, chắc chú biết hậu quả nếu Lâm Chính thua chứ”, Ái Nhiễm nói giọng khàn khàn.

Ông hai Dục tái mặt. Nhưng tình thế lúc này ông ta sao có thể do dự được.

“Biết chứ, đương nhiên là chú biết chứ. Ông hai Dục khẽ nói.

“Được...”

Ái Nhiễm gật đầu nói với những người còn lại: “Các vị, tôi thấy các vị nên ra tay muộn một chút. Nếu như Lâm Chính thua, các vị ra tay cũng không muộn. Còn nếu anh ấy thắng mà mọi người ra tay thì sợ rằng anh ấy sẽ rất tức giận đấy”.

Dứt lời người đứng đầu của các thế tộc tái mặt. Họ. nhìn nhau. 

“Người của ngoại vực mặc dù giành được vị trí thứ nhất ở ngoại vực nhưng không thể nào đánh bại được Đãng anh kiệt. Cô bớt dọa chúng tôi lại”, một tộc trưởng hừ giọng.

“Lúc anh Lâm tham gia cuộc thi thì cũng không ai nghĩ rằng anh ấy sẽ đạt vị trí thứ nhất, giờ anh ấy làm được rồi thì mọi người nói sao đây?”, Ái Nhiễm hừ giọng.

“Điều này...", người tộc trưởng kia á khẩu.

“Thôi, nếu đã vậy thì chúng ta cứ đợi đi. Có điều nhóc này, tôi phải nói cho cô biết nếu kẻ ngoại vực đó mà thua thì người chết không chỉ có mỗi Dục Chấn Thiên đâu mà đến cả cô, người của thế gia Độc Gô, thế gia Thần Cung, sơn trang Vân Tiếu và Nam Ly Thành cũng đều phải chết. Dù sao thì bọn họ cấu kết với nhau hai vực Diệt Vong”, tông chủ của một tông môn khác lên tiếng.

Ái Nhiễm tỏ vẻ khinh thường: “Nói nghe thật hoang đường, nhà họ Dục đường đường chính chính, mắc tội gì chứ, chẳng qua các người định mượn dao giết người với uy lực của Đãng Thiên Nhai mà thôi”.

Vị tông chủ vừa rồi bật cười: “Nhóc, hiểu thì cũng đừng nói toạc ra như thế, chúng tôi làm vậy thì đã sao?”

“Vậy ông không nghĩ ệc nếu Đãng Thiên Nhai chết thì các người sẽ có kết cục như thế nào à?”, Ái Nhiễm bặm môi.

“Tôi không biết chúng tôi sẽ có kết cục như thế nào nhưng tôi biết nếu người Ngoại Vực mà thua thì cô cũng có kết cục thê thảm lắm”, người này nói tiếp.

“Tôi sẽ tùng xẻo, lột da, bẻ xương cô. Nhất là cái miệng kia của cô tôi sẽ xé nát nớ”.

“Ông làm vậy có phải là tàn nhãn quá không, người này tội lớn nhưng không tới mức không thể dạy dỗ được. Tôi thấy thiên phú của cô ta không tệ, hay là để tôi đưa về tông môn dạy bảo cô ta”, một người đàn ông trung niên bước tới nhìn Ái Nhiễm bằng ánh mắt ý vị.

“Thái Hòa chưởng môn, ông đừng cướp người của tôi nữa, Lân Sơn thần công của tông môn chúng tôi rất phù hợp với cô gái này, tôi định để cô ta làm truyền nhân của tôi, để tôi đưa về dạy dỗ đi”, lại có một người đàn ông khác cười nói.

“Làm truyền nhân của ông? Làm lư đỉnh của anh chứ gì? Nói nghe hai gớm thực ra là thèm muốn cơ thể người ta mà thôi”.

“Ha ha, ông nói gì cơ? Ông không thế chắc?”

“Đúng là tiếc thật mà, nhưng cũng có thể sử dụng con bé để tu luyện”.

“Ha ha...”

Đám đông bật cười ha ha với vẻ ý vị. Ái Nhiễm bặm môi, không nói gì.

“Đám khốn nạn này”, ông hai Dục không nhịn được nữa định liều mạng với họ.

Ông ta không chấp nhận được chuyện này. Thế nhưng Ái Nhiễm lên tiếng: “Chú hai, đừng kích động, đợi kết quả thôi”.

Ông hai Dục nhìn Ái Nhiễm rồi lại trừng mắt với đám đông sau đó quay qua trị thương cho Dục Chấn Thiên.

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement