Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

"Ừm". Lâm Chính gật đầu: "Nếu Lôi Trạch Thiên Các đã tỏ thành ý, thì tôi phải cố gắng hết sức rồi, Lôi Hổ đại nhân cứ yên tâm, tôi sẽ xuống thần mộ chí tôn". "Vậy thì tốt, vậy thì tốt".

Lôi Hổ thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng lại có một người nữa vội vàng đi vào thiên điện. 

 Người kia nhìn Lôi Hổ, chần chừ một lát, ôm quyền nói: "Lôi Hổ đại nhân, xảy ra chuyện rồi..."

"Xảy ra chuyện?", Lôi Hổ sửng sốt.

"Mấy con ngựa già người của chúng ta cưỡi đến Thiên Thần Điện đã về đến nơi..."

"Vậy người của chúng ta đâu?". "Việc này..." Sắc mặt của người kia thay đổi, muốn nói lại thôi.

Lôi Hổ thấy thế thì lập tức biết đã xảy ra chuyện, đứng phắt dậy chạy ra ngoài.

Lâm Chính khẽ nhíu mày, cũng vội vàng đi theo. Chỉ thấy ở cổng Lôi Trạch Thiên Các đang xôn xao.

Không ít người sắc mặt tái nhợt, còn có mấy người sợ đến mức ngã ngồi xuống đất, đũng quần ướt sũng.

"Lôi Hổ đại nhân đến!". Tiếng hô vang lên. Mọi người vội vàng tản ra.

"Xảy ra chuyện gì vậy?".

Lôi Hổ vội vàng đi tới. 

Khi nhìn thấy mấy con ngựa già đứng ở cổng, ông ta cũng ngây ra như phông.

Chỉ thấy mấy con ngựa treo từng chiếc đầu người đầm đìa máu tươi, chiếc đầu nào cũng có vẻ mặt dữ tợn, chết rất thê thảm, cùng với sự lắc lư của thân ngựa, những chiếc đầu này cũng đang lắc lư theo.

Cảnh tượng vô cùng quỷ dị!

Nhưng điều khiến Lôi Hổ kinh hãi hơn là thứ được treo trên cổ một con ngựa trong số đó.

"Mau lấy lại đây!", Lôi Hổ quát. "Vâng!".

Một người của Lôi Trạch Thiên Các lập tức bước tới, lấy tấm lệnh bài trên cổ ngựa xuống, đưa cho Lôi Hổ.

"Chiến lệnh Thiên Thần?". Lôi Hổ quan sát kĩ càng, sắc mặt đanh lại.

"Đây là cái gì vậy?", Lâm Chính ở phía sau bước tới hỏi.

"Lệnh bài tuyên chiến!".

Lôi Hổ mặt không cảm xúc đáp: "Thiên Thần Điện chính thức tuyên chiến với Lôi Trạch Thiên Các chúng tôi, cậu Lâm, cậu đã đạt được mục đích rồi đấy". 

"Lôi Hổ đại nhân, Lôi Trạch Thiên Các các ông và Thiên Thần Điện sớm muộn cũng sẽ đánh nhau, tôi chỉ thúc đẩy cho nó xảy ra sớm hơn thôi", Lâm Chính bình thản nói.

"Lẽ nào chúng tôi và Thiên Thần Điện không thể trở thành đồng minh được sao?", Lôi Hổ hừ mũi nói.

"Với sự hiểu biết của tôi về Thánh Quân Diệp Viêm, loại người cao ngạo bất kham như hắn sao có thể vừa mắt Lôi Trạch Thiên Các chứ? Hơn nữa với thực lực của Thiên Thần Điện hiện giờ, bọn họ rất có khả năng sẽ thăng cấp lên thành thế tộc siêu bá chủ, đây là điều mà Lôi Trạch Thiên Các không muốn nhìn thấy. Nếu đã có mâu thuẫn, lại không thể làm đồng minh, xâm hại đến địa vị và lợi ích của nhau, thì sao các ông có thể khoanh tay đứng nhìn được? Tôi nghĩ các ông nên suy nghĩ cách đối phó với Thiên Thần Điện từ sớm đi", Lâm Chính nói.

Lôi Hổ hơi khựng lại, nhìn Lâm Chính đầy thâm ý, sau đó khàn giọng nói: 'Lấy những chiếc đầu này xuống, dùng quần áo của họ bọc lại rồi chôn ở sau núi. Các cậu đừng lo lắng sợ hãi, để tôi đi bẩm báo với các chủ".

Dứt lời, ông ta cầm theo chiến lệnh Thiên Thần vội vã rời đi.

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement