Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Diệp Viêm nhìn chăm chăm đường kiếm, đôi mắt hắn tối sầm. Lâm Chính vẫn ghìm chặt hắn, chờ đợi thanh kiếm tới.

Dù cơ thể anh đang nứt ra vì bị ảnh hưởng bởi lực phi thăng của Diệp Viêm. Thế nhưng anh vẫn không chịu buông tay.

Hai cánh tay của anh như hai gọng kìm khống chế lấy Diệp Viêm. Đúng lúc này Diệp Viêm đột nhiên ngừng giấy giụa. Lâm Chính nín thở.

“Lâm Chính, đừng tốn công vô ích nữa. Chúng mày không làm gì được tao đâu”, Diệp Viêm quay qua nói.

“Vi vậy mày định bảo tao thả mày ra?”, Lâm Chính nói.

“Tao chỉ khuyên mày nhanh chạy đi đi. Hôm nay. mày chỉ không giết được tao mà còn vì tao gây ra họa nữa. Mày tưởng những người đó tới cứu mày sao? Bọn họ tới vì lợi ích của họ. Nhãn chí tôn trên người tao, cơ duyên trên người mày đều là những thứ mà họ muốn. Mày mà không đi thì cũng chết thôi”, Diệp Viêm nói.

“Nếu có thể lấy được mày thì giao ra cơ duyên trên người tao cũng có sao đâu”, anh đáp lại.

Diệp Viêm nhìn hắn: “Tao khiến mày hận thế cơ à?” “Không phải, mà là mày muốn giết tao thì tao sao có thể tha cho mày được. Cuộc đời tao không cầu danh lợi, chỉ hi vọng có thể sống đời bình an. Mày có thể giết tao  nhưng mày là một kẻ tuyệt tình, đã diệt là diệt tận gốc, như vậy thì những người bên cạnh tao cũng sẽ trở thành đối tượng để mày tiêu diệt. Vì vậy, dù tao có thịt nát xương tan thì cũng phải lấy cho bằng được tính mạng của mày”, Lâm Chính nói bằng vẻ dữ dẫn.

Diệp Viêm nhìn hắn chăm chăm. Một lúc sau, hắn nín thở. Lúc này thanh kiếm đã lao tới.

Sức mạnh của nó bùng nổ trong không gian. Thanh kiếm dù không giết chết được Diệp Viêm thì cũng có thể khiến hắn bị thương nặng.

Thế nhưng một giây sau, cơ thể hắn bỗng phát ra ánh sáng màu đỏ. Sau đó cả đất trờ trở nên im lặng.

Mây ngừng chuyển động. Nhật nguyệt ngừng xoay vần. Thậm chí đến các cao thủ đang lao tới kia cũng dừng lại.

Lâm Chính giật mình. Ánh sáng đỏ phóng ra từ người của Diệp Viêm.

Lâm Chính không thể nào đối phó được. Cả người anh bay bật ra, đạp mạnh xuống đất. Thanh kiếm kia cũng bị đẩy lùi.

“Rút lui”.

Tiếng hét vang lên từ trong đám mây. Các cao thủ đột nhiên lùi về sau, không dám do dự. Có người hành đông bị chậm thì đã bị ánh sáng đỏ bao trùm. Trong nháy mắt người này vỡ tung như kính vỡ. Anh ta đã chết  thảm. Thậm chí đến việc kêu lên cũng không kịp.

Đám đông thất kinh, điên cưồng bỏ chạy. Ánh sáng. đỏ lan ra rồi từ từ biến mất.

Khi nó không còn nữa, đám đông mới kinh hãi phát hiện ra những nơi ánh sáng đó đi qua đều biến thành vùng hoang vắng. Mặc đất xuất hiện những cái lỗ cực lớn.

Mây trên trời tan biến. Một cánh rãnh tròn cực lớn xuất hiện ngay vị trí ánh sáng đỏ biến mất. Diệp Viêm cũng không thấy đâu.

Rốt cuộc đây là sức mạnh gì vậy?

Lôi Hổ trố mắt.

“Thần lực bản nguyên của Lục Địa Thần Tiên”.

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement