"Hoan nghênh Thánh Quân!"
Trên cao nguyên Thiên Thần đã bị đốt cháy, có mấy người của Thiên Thần Điện đang đứng. Nhìn thấy bóng người từ xa bay tới, họ lập tức quỳ xuống hô vang.
Diệp Viêm không buồn để tâm đến đám người này, đi thẳng vào trong Thiên Thần Điện. Hắn đi vào đại điện, ngồi lên chiếc ghế rồng màu vàng ở vị trí cao nhất.
Hắn ho khan hai tiếng, vẻ mặt nhợt nhạt. Hắn nuốt nước bọt một cái, sau đó lấy kim bạc đâm vào người mình.
"Thánh Quân đại nhân, ngài không sao chứ?"
Bốn bóng người xuất hiện trong đại điện từ lúc nào, thi nhau quỳ xuống cung kính hỏi.
Đây chính là Tứ Đại Thiên Vương của Thiên Thần Điện.
Đoạt Mệnh, Phán Quan, Ẩm Huyết, Truy Hồn!
"Lần này đã quá chủ quan rồi!"
Diệp Viêm chậm rãi thở ra một hơi, mặt không cảm xúc đáp: "Vốn nghĩ rằng hẳn chỉ là một tên ngoại vực tép riu, không ngờ hắn lại mạnh đến vậy. Trong hoàn cảnh đó vẫn giữ được mạng, hơn nữa còn gặp được cơ duyên phi phàm. Nếu không phải tôi kịp thời đột phá đến cảnh giới Lục Địa Thần Tiên, chỉ sợ rằng đã chết trong tay Hạo Thiên!"
Lâm Chính không giết được Diệp Viêm. Hạo Thiên muốn giết Diệp Viêm cũng không hề dễ.
Nhưng nếu hai người này liên thủ lại thì Diệp Viêm cũng sẽ đau đầu.
Có điều hắn cũng chẳng lo lắng.
Sau khi hắn ổn định tu vi ở cảnh giới mới này, củng cố sức mạnh, tiếp thu truyền thừa của nhẫn chí tôn thì Lâm Chính, Hạo Thiên căn bản không phải đối thủ của hắn.
"Bảo vệ tôi".
Diệp Viêm lạnh lùng ra lệnh, sau đó truyền sức mạnh phi thăng vào trong nhãn chí tôn.
Một lúc sau.
Choang!
Nhẫn chí tôn được kích hoạt.
Một quầng sáng màu vàng toả ra từ viên đá màu vàng trên chiếc nhẫn, như thể một chiếc máy chiếu. 'Trong quầng sáng hiện lên những dòng văn tự màu
vàng.
Diệp Viêm vội vã đọc văn tự, cẩn thận xem xét từng ký hiệu.
"Huyền diệu!"
"Phi phàm!"
"Đây thực sự là những gì người phàm lĩnh ngộ được sao?"
Truyền thừa trong nhẫn chí tôn khiến Diệp Viêm cũng phải cảm thán, lĩnh hội được không ít.
Ở trong vực Diệt Vong bao nhiêu năm nhưng hắn chưa bao giờ thấy được thứ gì thần kỳ và mạnh mẽ đến vậy.
Mỗi ký tự trong đây đều là bảo vật vô giá!
"Xem ra trước khi chủ nhân của thần mộ chí tôn được sinh ra, có ít nhất một vị cao nhân ở cảnh giới Lục Địa Thần Tiên, thậm chí...có thể còn mạnh hơn!"
Diệp Viêm lẩm bẩm, tiếp tục nhìn xuống dưới.
Nhưng đúng lúc này, hắn cau chặt mày lại.
Chỉ thấy văn tự phía dưới mờ dần đi, càng xuống dưới càng không nhìn rõ.
"Cái gì?" Mặt hắn căng thẳng, lập tức kiểm tra lại.
Lát sau, vẻ mặt hắn càng căng thẳng hơn.
"Nhẫn chí tôn này... đã bị hư hại?"
"Không đúng! Ở đây đây đủ các bộ phận của nhẫn, không thể nào có chuyện đó!"
"Vậy tại sao truyền thừa... lại bị khuyết?" Diệp Viêm cau chặt mày lại, cúi đầu suy nghĩ.
Lúc này, đột nhiên một câu nói vang vọng trong đầu hắn.
"Tao có được cơ duyên gì, rồi mày sẽ biết thôi!"
Đó là giọng Lâm Chính!
Diệp Viêm bừng tỉnh.
Hắn nhìn lại nhẫn chí tôn, ánh mắt dần trở nên lạnh
"Hoá ra nhãn chí tôn không chỉ có một! Còn một vật phối với nó nữa".
"Phải có được thứ đó, kết hợp với nhẫn chí tôn mới có thể thực sự lĩnh ngộ được truyền thừa của chủ nhân
†hần một"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!