Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

 Xung quanh trở nên yên tĩnh. Thân hình ma nhân cũng cứng đờ bất động.

Người dân xung quanh hoảng loạn chạy trốn.Sở Thu và Trương Kỳ đều dừng lại nhìn ma nhân khổng Iồ.Nhưng họ lại thấy trên người ma nhân đó xuất hiện rất nhiều khe nứt, sau đó bị vỡ ra thành từng mảnh.

Cuối cùng. Bùm! Ma nhân nổ tung. Nổ thành một làn sương ma.Sau khi làn sương ma tan hết, sáu thi thể đẫm máu đã nằm dưới đất.

Lúc này, các thủ vệ ở cấm địa đều trong cảnh da bong thịt tróc, Lâm Chính cưỡng ép đánh nát ma nhân khổng lồ đã hoàn toàn nổ nát khí mạch của họ.

Họ không thể hồi phục, khí mạch nổ tung, đã triệt để mất đi sức chiến đấu, chỉ có thể nằm dưới đất liên tục co giật.

“Mấy tên này điền cuồng quá", Sở Thu lau máu trên khóe môi, cất nhuyễn kiếm rồi bước tới.

“Dù sao chúng cũng là ma, có thể không điên được sao?”

Lâm Chính sải bước đi về phía một ma nhân trong đó, từ trên cao nhìn xuống. Thế nhưng ánh mắt ma nhân đó trở nên nghiêm nghị, đột ngột vươn một tay nắm lấy chân Lâm Chính, định đốt cháy ma khí tự nổ. 

Lâm Chính lập tức vung tay lên.

Vèo! Vèo! Mấy cây kim bạc đâm vào trong người ma nhân kia.

Hắn lập tức dừng lại. Các ma nhân khác cũng muốn làm tương tự nhưng đều bị kim bạc của Lâm Chính ngăn chặn hành động.

“Dẫn đi trước đi! Sau khi chuyện này kết thúc rồi từ †ừ thẩm tra”, Lâm Chính khàn giọng nói.

“Được!", Trương Kỳ mỉm cười, dẫn người tới gần, trói gô đám ma nhân này.

“Anh Lâm, trước đó có ma nhân đã chạy thoát”.

Lúc này một người chạy đến la lên với Lâm Chính.Trước đó, khi thủ vệ cấm địa ngồi khoanh chân trên đầu ma nhân khổng lồ bị Lâm Chính bắt được, anh cũng bị ma nhân lôi kéo, ma nhân muốn tự nổ với anh. Sau đó anh cũng mặc kệ tên ma nhân đó, đuổi theo ma nhân khổng lồ, mà hiển nhiên tên ma nhân kia cũng nhân cơ hội trốn thoát.

“Đáng chết, chúng ta đuổi theo”, Sở Thu nói. “Để hắn đi đi!”, Lâm Chính lắc đầu. “Anh Lâm..."

“Bây giờ Giang Thành rất loạn, tôi thấy có vẻ không chỉ một thế lực Thiên Ma Đạo đang gây rối đâu, các anh dọn dẹp đám cặn bã còn thừa ở đây với tôi rồi hãng tính".

“Ừ",

Mọi người gật đầu.Lâm Chính lập tức nhảy lên, xông về nơi đánh giết hung hăng nhất.Mấy người Sở Thu tản ra xung quanh, dọn sạch những kẻ xâm chiếm Giang Thành.

Trên tòa nhà cao ở đẳng xa, một đám nam nữ mặt tái mét.Dù không nhìn rõ tình hình cuộc chiến trong †rung tâm thương mại nhưng họ vẫn thấy được cảnh tượng ma nhân khổng lồ chạy trối chết và cảnh tượng Sở Thu chặn đường rồi Lâm Chính giết hắn.

“Sao có thể... ma nhân đó... là người khổng lồ Ma Ảnh được tám thủ vệ cấm địa biến thành mà? Tại sao... tại sao lại bị đánh thành bộ dạng nhếch nhác như thế?”

Sắc mặt Tiêu Nan Tuyệt trắng bệch, anh ta cắn chặt răng nói.

“E rằng đám thủ vệ cấm địa này là có tiếng mà không có miếng! Sao chẳng được tích sự gì khi với thần y Lâm thế?”, người phụ nữ bên cạnh nói.

“E là không phải thủ vệ cấm địa này có tiếng mà không có miếng, mà do thực lực của thần y Lâm này quá siêu phàm”.

Một người từ phía sau đi tới, khàn giọng nói: “Hơn nữa, tôi thấy những người bên cạnh thần y Lâm đó cũng là cao thủ rất mạnh. Ở Long Quốc, lực lượng này có thể đánh đâu thằng đó, không gì cản nổi rồi”.

Mọi người đều không nói gì. Đúng thật là thế. Họ không biết bản lĩnh của Sở Thu, chỉ nhìn thấy Sở Thu chỉ cần một người một kiếm mà gần như có thể ngăn được người khổng lồ.

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement