Một người nắm giữ hàng vạn tia sấm sét. Cảnh tượng này chấn động đến mức nào? Toàn bộ thuyền viên đều ngây người.
Mỗi tia sấm sét kinh hoàng giáng xuống liên tục từ †rong đám mây đều bị Lâm Chính nắm giữ.
Toàn bộ tàu chiến ở dưới màn sấm sét dày đặc, lại bình an vô sự.
Cũng không biết qua bao lâu, đám mây sấm sét tan biến, tàu chiến hoàn toàn lái ra khỏi đám mây sấm sét đó.
Lúc này ánh mặt trời chiếu xuống, hải âu bay qua biển, đàn cá heo vui đùa bên con tàu chiến.
Mọi người chỉ cảm thấy giống như mới từ địa ngục bước vào thiên đường!
Lâm Chính hấp thụ toàn bộ tia sấm sét ở trong tay, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Lúc ở Thánh Sơn, anh từng đánh bại thần lôi của Cổn Thiên Lôi thuộc bảy Thần Tướng, hoàn thành cơ thể Thiên Lôi, có thể điều động sấm sét. Những tia sấm sét này không gây uy hiếp gì cho anh, thậm chí Lâm Chính còn có thể hấp thụ được những tia sét này để tăng sức mạnh lôi ý của mình.
“Tướng Lâm, cậu không sao chứ?”
Cổ Cương chạy ra từ trong khoang thuyền, vội vàng hỏi.
“Tôi không sao”, Lâm Chính cười nói.
"Vậy thì tốt”.
Cổ Cương thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên nhìn thấy gì đó, lại chỉ tay về phía trước: "Tướng Lâm, đó chắc là
Đông Phương Thần Đảo!"
Lâm Chính nghe vậy, nghiêng đầu nhìn, thấy xa xa xuất hiện một hòn đảo lớn.
Đảo cực lớn, ở giữa có một ngọn núi lớn, hình dáng hồ lô, trên núi có không ít kiến trúc cổ xưa, cung điện lâu
các, vô cùng tráng lệ.
Mây mù bồng bềnh trong núi lớn, giống như một vùng đất của lâu đài cổ tích.
"Chính là nơi này”.
Lâm Chính gật đầu, trong mắt tràn đầy vẻ thích thú. Thuyền dần tiếp cận.
Phù!
Một cảm giác kỳ diệu đột nhiên bao phủ quanh cơ thể Lâm Chính.
Lâm Chính sửng sốt, lập tức nhìn xung quanh, sau đó quan sát quanh đảo.
"Đột nhiên sao lại có cảm giác mát mẻ dễ chịu?"
Cổ Cương cau mày nói, hiển nhiên cũng cảm thấy sự thay đổi quanh cơ thể.
"Đảo này là vùng đất Linh Tú! Không hề tầm thường!" Lâm Chính thấp giọng nói. "Vùng đất Linh Tú?"
Cổ Cương sửng sốt một lúc, nhìn về đảo, gật đầu: "Đây quả nhiên là một vùng đất phong thủy”.
"Cổ Cương, ông hiểu sai ý tôi rồi, tôi nói là vùng đất Linh Tú, không phải là vùng đất phong thủy, đương nhiên, chỗ này phong thủy rất tốt, không chỉ như vậy, ở vị trí địa lý của nó, năng lượng ẩn giấu và linh vận trời đất tỏa ra đều cực kỳ đáng sợ!"
"Có nghĩa là gì?", Cổ Cương không hiểu hỏi.
"Nếu như tôi tu luyện một năm ở đây, bằng tu luyện ba năm bên ngoài”, Lâm Chính nói.
Cổ Cương cảm thấy ớn lạnh.
Lúc này ông ta mới hiểu ý nghĩa của vùng đất Linh 'Tú mà Lâm Chính nói là gì.
Vùng đất thần kỳ như vậy, sao có thể không khiến người ta chấn động?
Nhưng rất nhanh, Cổ Cương đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, vội hỏi: "Là với bất kỳ ai cũng đều như vậy sao?”