Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

“Gì thế?”

Người của Thần Đảo sau khi đứng lên nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả đều ngẩn ngơ.

“Chuyện này... chuyện này không thể nào...”

Lôi Phúc ra sức dụi mắt, cứ tưởng bản thân xuất hiện ảo giác. Khuyết Thu ở bên cạnh trợn mắt há mồm, vẫn chưa

tỉnh táo lại.

Đông Phương đảo chủ vẫn còn sợ hãi, nhìn chăm chú, như đang suy nghĩ gì đó.

Những người còn lại đã hóa đá. Không ai ngờ được rằng, tên quái nhân Tây Đảo cực kỳ đáng sợ trong mắt bọn họ lại bị Lâm Chính đấm bay

bằng một nắm đấm!

Vị long soái thứ tư của Long Quốc này... mạnh đến vậy sao?

Gào!

Trong núi lớn đổ vỡ, lại vang lên tiếng gào thét của tên quái nhân Tây Đảo, sau khi đất đá bay ra, một cơ thể đen sì nhảy lên cao, giống như Như Lai thần chưởng từ trên trời giáng xuống, đánh về phía Lâm Chính.

Lâm Chính nhìn chăm chằm vào tên quái nhân Tây Đảo đang bay xuống, không hề hoảng loạn.

Đợi đến khi ông ta đến gần, anh lần nữa siết chặt nắm đấm, đánh vào cơ thể tên quái nhân Tây Đảo.

Sức mạnh phi thăng mạnh mẽ thông qua nắm đấm của anh đồng loạt được đánh ra.

Rầm!

Sức mạnh phi thăng thuần khiết làm tan rã tất cả sức mạnh của tên quái nhân Tây Đảo, khí thế của ông ta tan vỡ, sức mạnh phi thăng đánh mạnh lên cơ thể tên quái nhân, ông ta phun máu tại chỗ, rồi bay ra ngoài, va chạm mạnh lên bãi cát.

Lúc này, tất cả người của Thần Đảo đều yên lặng.

Mọi người chăm chú nhìn Lâm Chính, không thể nào nhìn thấu được vị long soái này nữa.

Gào!

Tên quái nhân Tây Đảo vẫn chưa chịu bỏ cuộc, lại gào thét rống giận, cơ thể trở nên xanh đậm, khí kình dày. đặc tràn ra từ cơ thể ông ta lan tỏa khắp nơi, không khí xung quanh lập tức trở nên lạnh giá, khiến cho người khác không rét mà run.

Đông Phương đảo chủ ngửi được mùi này, đột nhiên nghĩ đến gì đó, sắc mặt thay đổi, sốt sắng gào lên: “Nhanh! Toàn bộ lùi lại!" 

Mọi người nghe thấy, vội vàng lùi về phía sau.

Nhưng dường như đã chậm một bước.

Chỉ thấy nước biển nổ tung, sau đó vô số bọt biển khổng lồ như bàn tay của thiên thần, hung hăng đánh giết xuống bãi cát.

Bọt biển rất lớn, phạm vi rất rộng.

Người phản ứng nhanh đã lao ra khỏi phạm vi tấn công của bọt biển.

Nhưng vẫn còn vài người vẫn chưa kịp chạy trốn, trong đó có Lôi Phúc.

“Không ổn! Tổng Võ Trưởng! Chúng ta không tránh được rồi!”

Vẻ mặt Phó Võ Trưởng trắng bệch, giọng nói run rẩy. “Không tránh được thì chống đỡ! Đến đây!”

Lôi Phúc hét lên, hay tay đưa lên không, vận động toàn bộ khí kình khắp người, đánh về phía bọt biển.

Nhưng khí kình của ông ta vừa mới chạm đến bọt biển thì đã bị đập vỡ, sức mạnh khủng bố của bọt biển đã đánh lên cơ thể của ông ta.

Phụt!

Lôi Phúc phun máu tươi, ngã thẳng xuống đất. 

Những người khác cũng không tốt hơn chút nào. Lôi Phúc vô cùng sợ hãi, đôi mắt trừng lớn.

Ông ta không thể nào lường được, bản thân lại chết ở nơi này.

Ý trời!

Lòng Lôi Phúc nguội lạnh, vẻ mặt tuyệt vọng. Nhưng trong lúc ngàn cân treo sợi tóc này. Vèo!

Một người bỗng nhiên xuất hiện trước mặt ông ta, tung ra một cú đấm, mạnh mẽ đánh lên bọt biển.

Sức mạnh phi thăng tỏa ra, giống như dòng điện bao phủ lấy bọt biển.

Đùng!

Bọt biển vỡ tung tại chỗ, hóa thành cơn mưa tầm tả, rơi xuống bờ cát.

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement