Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Mấy ngày này Lâm Chính vẫn luôn chờ đợi trong phòng, nghe Vương Nhất Thánh và Ngu Sơn Thủy chỉ bảo.

Mặc dù hai người là bại tướng dưới tay Lâm Chính, nhưng kinh nghiệm của họ là thứ mà Lâm Chính không thể so sánh được.

Nhất là về cảnh giới Lục Địa Thần Tiên.

Mà hai người họ cũng không dám giấu giếm một chút nào, dốc sức truyền thụ.

Dù sao nếu Lâm Chính đột phá đến cảnh giới Lục Địa Thần Tiên thì bọn họ có thể được trả lại tự do.

Ngồi thiền suốt nửa ngày, cuối cùng Lâm Chính cũng mở mắt ra, khí tức lại đạt được một mức độ thăng hoa nhỏ, mặc dù tăng lên không nhiều, nhưng đã sắp đến gần kỳ cuối cùng rồi.

Một khi đã đến kỳ cuối cùng, với khoảng cách đột phá như vậy, chỉ còn thiếu một cơ hội để đột phá!

Cơ hội để người như Diệp Viêm ở bên ngoài thần mộ chí tôn khiêu chiến quần hùng !

“Lâm đại nhân quả nhiên là thiên phú dị bẩm, chúng tôi rất ngưỡng mội”

Thấy Lâm Chính lại nâng cao thực lực, Ngu Sơn Thủy chân thành nói. 

Những lời này cũng không phải nịnh nọt, mà là xuất phát từ đáy lòng.

Mặc dù ông ta đã từng nghe và gặp rất nhiều thiên †ài tuyệt thế, nhưng giống như Lâm Chính thì thật hiếm có.

Lâm Chính mỉm cười: “Hôm nay hai vị cũng vất vả rồi, đi nghỉ ngơi đi”.

“Được”. Hai người chắp tay hành lễ, sau đó rời khỏi phòng.

Lâm Chính lại ngồi trước lò luyện đan, chuẩn bị luyện chế một bình đan dược hỗ trợ tu luyện.

Lộp cộp. Lúc này, có tiếng bước chân nhẹ truyền tới.

Lâm Chính không ngẩng đầu, nhưng đã phát hiện có người đến.

“Tôn Giả đại nhân sao lại rảnh rỗi đến nơi này của tôi vậy?”

Lâm Chính vừa sắp xếp dược liệu vừa hỏi. “Rảnh rỗi không có việc gì, nên tới đây xem, không ngờ tu vi hiện giờ của thần y Lâm đã đến bước này, tôi nhìn không thấu rồi!” 

Thần Hỏa Tôn Giả bước vào trong phòng, thấy lúc này Lâm Chính sâu không lường được thì cảm khái nói.

“Kỳ thật con đường tu luyện quá khó khăn, có lúc tôi cũng rất muốn dừng lại nghỉ ngơi một chút, nhưng đối thủ không rõ và nhân tố bất an khiến tôi không thể dừng

lại”. Lâm Chính cười khổ. “Cậu rất thiếu cảm giác an toàn à?”

“Tôi chưa bao giờ quan tâm việc này, tôi chỉ cảm thấy người bên cạnh rất không có cảm giác an toàn”.

“Cậu quá để ý đến người khác rồi, cũng không nghĩ cho bản thân, đây không phải chuyện tốt”.

Thần Hỏa Tôn Giả lắc đầu: “Những người càng thành công, càng phải từ bỏ thất tình lục dục, con đường. †u đạo thành tiên là một con đường vô tình! Tình thân, tình bạn thậm chí cả tình yêu sẽ chỉ là vật cản trên con đường chứng đạo của cậu! Những người đạt được thành tựu to lớn, người nào không †ồn tại vì tư lợi chứ? Cậu không nghĩ đến điều này sao?”

“Nghĩ thông rồi thì thế nào?”, Lâm Chính cười khổ: “Chỉ là tôi... khó làm được... “

Thần Hỏa Tôn Giả lặng lẽ nhìn anh, cuối cùng khẽ lắc đầu, xoay người rời đi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement