Sau khi được cung cấp cơm thuốc không giới hạn, mọi người bao gồm cả Tử Ngải và Châu Mặc, đều chạy đến nhà ăn dùng cơm, mỗi người phải ăn ít nhất năm bát cơm mới thỏa mãn”.
Ngoài ra, học viện còn cho một bộ đan dược, càng khiến những người này vô cùng kinh ngạc.
Người của Long Vương Điện đều có thiên phú dị bẩm, hơn nữa Tiêu Thiên Sách còn tự tay dạy dỗ, vì vậy ngay cả khi không có sự trợ giúp của đan dược, vẫn có đủ khả năng để tu luyện đến mức sức mạnh phi phàm.
Trong Long Vương Điện cũng có không ít đan dược thần kỳ, nhưng giờ phút này, sau khi bọn họ thấy đan dược của học viện Huyền Y Phái, bọn họ mới biết hóa ra trên đời còn có những viên đan dược lợi hại hơn so với đan dược của Long Vương Điện...
“Đây là đan dược mà thần y Lâm đưa cho mấy. người, mỗi viên đan dược trong tay mọi người đều do chính tay thần y Lâm luyện chế, ngoại trừ thành viên chủ chốt của Dương Hoa, những người khác đều không có tư cách dùng đan dược này, các người nên quý trọng đấy!”
Dịch Quế Lâm nhắc nhở một câu, rồi xoay người rời đi.
Mọi người vô cùng phấn khích, vội vàng dùng đan dược bắt đầu tu luyện.
Với sự trợ giúp của những đan dược này, mọi người đã đột phá tu vi hiện tại, sức mạnh đã được nâng lên một cấp bậc cao hơn.
“Thật không thể tin được! Rõ ràng tôi mới đột phá, ở học viện Huyền Y Phái hơn một tháng, lại có thể đột phá tiếp!”
“Mẹ nói, với tư chất của tôi thì còn phải ba đến năm năm nữa mới có thể đột phá! Nếu bà ấy biết tôi lại đột phá nhanh như vậy, không biết sẽ có vẻ mặt gì?”
“Thần y Lâm đối xử với chúng ta tốt thật đó!” “Tôi thật sự hơi không nỡ rời nơi này rồi!"
“Dù sao thần y Lâm cũng không có ý đuổi chúng ta đi, chúng ta ở lại đây lâu hơn chút nữa đi!”
Mọi người kích động thảo luận. Mấy ngày sau, Lâm Chính kết thúc bế quan.
'Vương Nhất Thánh cùng Ngu Sơn Thủy lập tức tới nghênh đón.
Mấy ngày nay bọn họ sống ở học viện cũng rất thoải mái, qua miệng mọi người cũng nghe ngóng được tính cách của Lâm Chính.
Họ chưa bao giờ nghĩ rằng, chàng trai hai mươi mấy tuổi này lại có thể là long soái của Long Quốc, thậm chí còn tiêu diệt sự tồn tại đáng sợ như Thiên Ma Đạo, vì vậy khi gặp được Lâm Chính, trên mặt bọn họ không giấu được sự kính sợ từ nội tâm.
“Lâm đại nhân!”
Hai người quỳ xuống đất hô lớn.
“Đứng lên nói chuyện”.
Lâm Chính từ trong phòng đi ra thở hắt một hơi, nhàn nhạt nói.
“Vâng!” Cả hai đứng dậy.
'Vương Nhất Thánh đánh giá Lâm Chính một lượt từ trên xuống dưới, cười khổ nói: “Lâm đại nhân, chỉ sợ tôi và Sơn Thủy đã không còn gì để dạy cho cậu nữa rồi!”
“Lời này là sao?” Lâm Chính tò mò hỏi.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!