Chuyện Đinh Dương thích Tô Nhu cũng không phải là bí mật gì.
Văn Tịnh là bạn học của Tô Nhu, đương nhiên cũng từng nghe tới, cô ta nhìn Tô Nhu, ngập ngừng một lát rồi nói: "Tiểu Nhu, hay là chúng ta mau đi thôi! Mình thấy Đỉnh Dương đã có chuẩn bị trước, chồng cậu lại không có ở đây, nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì toi".
"Cậu nói đúng!". Tô Nhu gật đầu, định cùng Văn Tịnh rời đi.
Nhưng bọn họ vừa đứng dậy, đã bị hai người đàn ông mặc vest ngăn lại.
"Cô Tô, mời cô ở lại yên lặng lắng nghe, đừng làm chúng tôi khó xử!".
Một người nghiêm túc nói.
Hai cô gái nín thở, hiển nhiên đều rất sợ hãi, không dám ho he gì.
Còn trên sân khấu, giọng nói đầy thâm tình của Đinh Dương lại vang lên.
"Bạn học Tô, anh biết có lẽ em có không ít hiểu lầm về anh, nhưng anh tin, chỉ cần anh yêu em thật lòng, thì em nhất định có thể hiểu rõ tất cả!".
"Cả đời anh từng gặp rất nhiều người, trải qua rất nhiều chuyện, nhưng chỉ có em là khiến anh xao động!".
"Vì em, anh sẵn lòng trở thành một người tốt hơn, không phải để người đời chú ý tới, mà chỉ mong có thể xứng đôi với emi".
Cũng không biết Đinh Dương học được mấy câu này ở đâu, cầm micro tỏ tình đầy dịu dàng, đằng sau cánh gà cũng vang lên một đoạn nhạc êm ái làm đệm, đến nỗi tất cả sinh viên đều bị lời nói của Đinh Dương làm cho. cảm động.
Bọn họ che miệng, nước mắt rưng rưng, nhìn Đinh Dương trên sân khấu.
Nhìn anh ta chẳng khác nào một hoàng tử u sầu, khiến người ta sinh lòng thương xót.
Cho dù là Văn Tịnh thì cũng có chút xúc động.
Sắc mặt Tô Nhu tỏ vẻ khó coi, trong lòng thầm cầu nguyện Lâm Chính mau trở lại.
Đúng lúc này, có người thực sự không nhịn nổi nữa, ngẩng đầu lên hét lớn: "Bạn học Đinh! Rốt cuộc bạn học Tô là ai vậy? Có thể nói cho chúng tôi biết không?".
"Đúng vậy, chúng tôi muốn gặp bạn học Tô!".
"Bạn học Tô hạnh phúc quá! Cô ấy đâu? Tôi muốn xem rốt cuộc cô ấy là ai mà có thể khiến bạn học Đinh sỉ tình như vậy!".
Không ít người lên tiếng.
Đinh Dương thấy bầu không khí đã lên cao trào, liền thầm nhếch môi, sau đó nhìn về phía Tô Nhu đầy thâm tình, lặng lẽ không nói gì.
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía Tô Nhu.
Một chùm đèn cũng đúng lúc chiếu thẳng vào người cô.
Dung mạo của cô lập tức lọt vào mắt tất cả mọi người.
“Trời ạ, là Tô Nhul". "Hoa khôi truyền kì của đại học Sa Thị chúng ta?".
"Thảo nào có thể khiến bạn học Đỉnh sỉ tình như vậy! Nữ thần truyền kì này thì ai mà không động lòng?”".
Những tiếng kêu kinh ngạc vang lên.
Đinh Dương thấy thế liền đi xuống sân khấu, nhanh chân tới trước mặt Tô Nhu, sau đó quỳ một gối xuống, giơ bó hoa hồng lên, nói cực kì dịu dàng: "Tô Nhu, anh xin dùng cả đời này để bảo vệ em! Hãy cho anh cơ hội, lấy anh nhé?".
Đôi mắt anh ta sâu thẳm, cảnh tượng này, tình cảm này, lời nói này, hành động này, bất cứ cô gái nào cũng không thể từ chối được.
Một số người ở xung quanh bị Đinh Dương làm cho cảm động, lập tức hô hào.
"Đồng ý đi!".
"Đồng ý đi!".
“Đồng ý đi!".
Âm thang như sóng lớn, chấn động cả màng nhĩ. Hội trường lập tức biến thành cảnh tượng cầu hôn.
Văn Tịnh cũng tim đập thình thịch, dè dặt nhìn về phía Tô Nhu, không dám nói gì.
Hơi thở của Tô Nhu trở nên gấp gáp, nhưng đôi môi vẫn mím chặt, ánh mắt vô cùng kiên định nói: 'Bạn học Đinh, thực sự rất xin lỗi..."
"Khoan đãt".
Đúng lúc Tô Nhu chuẩn bị từ chối, Đinh Dương bỗng hét lên, ngắt lời cô.
Tô Nhu sửng sốt.
Đinh Dương mỉm cười: "Bạn học Tô, em đừng vội trả lời anh, em hãy xem cái này trước đi".
Dứt lời, anh ta xoay người, phất tay với mấy người đàn ông mặc vest.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!