“Thăng nhóc thối tha, nói nhăng nói cuội gì vậy hả?”
Thiếu Phù Thương nghiến răng nghiến lợi, nghiêng đầu nhỏ giọng nói: "Thái Hòa đại nhân, dù sao đan dược. cũng ở trong tay chúng ta, nếu như chúng ta lật lọng thì sao chứ? Cưỡng ép người nhà họ Dục vào tội chết, khiến họ khó mà giải oan!"
"Nhưng người Lạc Dương Cốc cũng có mặt, nếu chúng ta lật lọng, chúng ta có thể bịt miệng người Lạc Dương Cốc sao? Chỉ cần một người tung tin ra ngoài, thanh danh của Ngũ Phương Băng Nguyên chúng ta sẽ mất hết, đến lúc đó liên minh còn có thể bị lung lay. Một khi sự việc phát triển đến mức như vậy thì phải giải thích với bên phía chưởng môn thế nào đây?"
Thái Hòa hỏi ngược lại. "Ờ thì...”
Thiếu Phù Thương há miệng, nhưng không thể trả lời.
"Người này không bình thường, rõ ràng cậu ta dựa theo phương thuốc luyện đan, nhưng lại điều chế ra “Cường Hồn Đan có độc, nhất định cậu ta đã động tay động chân, tuy nhiên cậu ta lại lặng lẽ làm điều đó trước. mặt chúng ta. Thật sự quá giỏi..."
"Thái Hòa đại nhân, đại nhân có ý kiến gì không? Thả người nhà họ Dục sao?"
"Tôi thấy... chỉ có thể như vậy...”
Thái Hòa ngẫm nghĩ nói. "Cứ như vậy thì bên cậu chủ phải thế nào?”
Thiếu Phù Thương nông nóng, vội vàng thấp giọng nói.
"Nếu cứ tiếp tục như vậy, Thiếu Băng Nguyên có thể giải quyết êm đẹp, nhưng Ngũ Phương Băng Nguyên phải làm sao? Cậu không cân nhắc à? Chẳng lẽ cậu định vì nhỏ mà mất lớn?"
Thái Hòa khit mũi. Thiếu Phù Thương không nói nên lời.
Thái Hòa cũng không thèm tranh cãi với hắn nữa, tay ông ta cầm Cường Hồn Đan đi về phía Lâm Chính.
"Tôi hỏi cậu, dựa theo phương thuốc sao cậu có thể luyện chế ra Cường Hồn Đan có độc?”
Thái Hòa trầm giọng, nói.
Ông ta đoán Lâm Chính chắc chắn có động tay động chân, nhưng vừa nãy khi Lâm Chính luyện đan, xung quanh có vô số người nhìn chằm chằm, dưới mí mắt mọi người cậu ta làm sao có thể bỏ thêm thuốc vào lò luyện đan.
Trên thực tế, sự cố lần này của nhà họ Dục là do Thiếu Băng Nguyên cử người bỏ dược liệu khác vào lò luyện đan của nhà họ Dục, làm cho “Cường Hồn Đan” có độc tính cao khiến tiểu đội vật tư trúng độc nặng.
Nhưng khi Lâm Chình luyện đan, anh căn bản không thêm dược liệu phụ, sao có thể luyện ra thuốc độc như vậy?
"Đại nhân, tôi đã nói rồi, đơn thuốc của mấy người có vấn đề”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
"Nhóc con, đơn thuốc này có vấn đề hay không, chẳng lẽ tôi không biết? nếu muốn giữ mạng cho người nhà họ Dục, để chuyện này được xóa bỏ thì cậu phải ngoan ngoãn nói cho tôi biết sự thật, nếu như cậu cố chấp nói dối thì người nhà họ Dục ít nhiều gì cũng phải trả giá, cậu tự mình suy nghĩ đi”.
Thái Hòa lạnh lùng nói. Lâm Chính yên lặng nhìn ông ta.
Thành thật mà nói, Lâm Chính cũng không sợ Ngũ Phương Băng Nguyên.
Mặc dù Ngũ Phương Băng Nguyên là một thế tộc siêu bá chủ, nhưng trong số những thế lực siêu bá chủ ở vực Diệt Vong hiện nay, Lâm Chính đã được coi là có thực lực. Ngũ Phương Băng Nguyên vẫn là con quái vật khổng lồ tuy nhiên đối với Lâm Chính - người chỉ cách Lục Địa Thần Tiên một bước thì bọn họ chưa đủ để tạo ra uy hiếp.
Chí ít Lâm Chính muốn rời đi, người của Ngũ Phương Băng Nguyên sẽ không giữ được anh.
Nhưng anh đến đây, để đưa Ái Nhiễm rời khỏi nơi dầu sôi lửa bỏng này, vì vậy, Lâm Chính không thể trở mặt với người của Ngũ Phương Băng Nguyên.
"Nói cho ông biết sự thật cũng được!"
Lâm Chính nâng một tay lên, hơi thúc giục khí.
Vùit