Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Trải qua những chuyện này, Ngũ Phương Băng Nguyên đã xảy ra biến động rất lớn.

Rất nhiều thế tộc tầng lớp thấp nhân cơ hội này rời khỏi Băng Nguyên.

Dù sao liên minh Băng Nguyên cũng được chia thành nhiều cấp, những thế tộc tầng lớp thấp nhất này sao có thể bằng lòng làm bia đỡ đạn cho những thế tộc lớn mạnh kia? Do đó họ lập tức mượn cớ rời đi.

Mới đầu người của Băng Nguyên còn cố gắng ngăn cản, nhưng thế tộc rời đi ngày càng nhiều, bọn họ cũng chỉ có thể mặc kệ không can thiệp.

Lạch cạch!

Chiếc ghế điêu khắc băng lăn xuống từ bậc thang, rơi xuống dưới đại điện, đã bị vỡ tan tành.

Mấy người Thiếu Xuyên đi vào nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt trắng bệch, không dám ngẩng đầu.

“Bái kiến chưởng môn! Xin chưởng môn bớt giận!” “Xin chưởng môn bớt giận!”

'Thiếu Xuyên quỳ xuống, cung kính lên tiếng.

“Một đám vô dụng các người!”

Hoa Thiên Hải bắt lấy một chiếc đèn lưu ly bên cạnh, hung hăng ném về phía Thiếu Xuyên. 

Choang!

Đèn lưu ly đập vào người Thiếu Xuyên, vỡ vụn, mặt Thiếu Xuyên dính đầy dầu, rất nhếch nhác.

“Bảo ông đi giết Đoạn Thiên Tường, ông đã chạy đi đâu hả? Trái lại bọn chúng còn dịch dung, quay về chơi xỏ tôi! Ông là đồ ăn hại sao?”

Hoa Thiên Hải tức giận chửi mắng.

Thiếu Xuyên dập đầu trên mặt đất, khàn giọng giải thích: “Chưởng môn, thuộc hạ cũng đã theo đối phương, khi chúng tôi theo chỉ thị của ông đến Trường Hồ giết Đoạn Thiên Tường, mới phát hiện Đoạn Thiên Tường không hề có ở đấy, mà tên thuộc hạ kia của Lâm Chính lại chém giết với chúng tôi, cản đường chúng tôi! Đợi khi chúng tôi trở về, chưởng môn đã..."

“Các ông nhiều người như vậy, còn không đối phó được một tên thuộc hạ của Lâm Chính sao?”, Hoa Thiên Hải lạnh lùng nói.

“Chưởng môn bớt giận, người đó dùng đan dược, thuộc hạ đoán là, đan dược kia phẩm cấp cực cao, giúp cho sức mạnh của ông ta tăng lên rất nhiều, cho nên chúng tôi tạm thời không bắt được..."

“Đủ rồi! Đừng ở đây bao biện cho sự kém cỏi của mình nữa!”

Hoa Thiên Hải lớn tiếng măng. 

Đám người Thiếu Xuyên vội vã quỳ rạp trên mặt đất, không dám lên tiếng.

“Chuyện này không thể cứ bỏ qua như vậy được!

Nghe đây! Lập tức phái người trông chừng kỹ tên Lâm

Chính cho tôi, cả đứa con gái bất hiếu Vi Vi nữa! Chờ đám người thế tộc Đại Lương Thành rời đi, chúng ta mới ra tay! Tôi nhất định phải tra tấn tên Lâm Chính này đến khi thần hồn tan nát mới thôi!”

Hoa Thiên Hải gầm nhẹ, trong con ngươi sự oán hận tựa như vực sâu nơi âm phủ, cực kỳ đáng sợi

“Chưởng môn yên tâm, nhất định Lâm Chính trốn không thoát, chỉ là...”

“Chỉ là cái gì?”

Hoa Thiên Hải lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn.

“Chỉ là chưởng môn... bây giờ đã có hơn hai mươi mấy người của thế tộc rời khỏi liên minh, đội tiên phong được chúng ta khâm định cũng rời đi gần hết rồi”.

Thiếu Xuyên do dự một chút, thận trọng nói.

“Cái gì? Hừ, một đám tham sống sợ chết, sức mạnh của đám rác rưởi này cũng không quá mạnh, bọn chúng muốn đi cũng được, chỉ cần những thế tộc chủ lực vẫn còn ở lại là được”.

“Chưởng môn, hiện giờ đội tiên phong đã tan tác hỗn loạn rồi, có nên sắp xếp lực lượng thế tộc tầm trung vào  đội tiên phong không?” Thiếu Xuyên lại ôm quyền hỏi.

“Không cần!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement