Âm!
Sóng âm lập tức tan rã, dường như bị một bàn tay vô hình bóp nát.
"Hử?".
Ánh mắt cô gái lóe lên một tia kinh ngạc.
"Cô chính là Vu Hồng của Vu Sơn sao?".
Lâm Chính nhìn cô gái, bình tĩnh nói: "Tôi không biết mình đã đắc tội với cô chỗ nào, lần này tôi đến để tham gia hội nghị, cùng các cô chống lại Thiên Thần Điện. Tôi không muốn gây rắc rối, nhưng không có nghĩa là tôi sợ
rắc rối, thế nên mong cô đừng nhằm vào tôi".
Dứt lời, Lâm Chính nhìn Nam Hạnh Nhi ở bên cạnh: "Hạnh Nhi, đi lấy ghế lại đây".
“Được, minh chủ!”. Nam Hạnh Nhi gật đầu, đi về phía chiếc ghế kia. "Ai cho các cô lấy?".
Người đàn ông lấy ghế lúc trước hừ mũi nói, lập tức. ra tay ngăn cản.
Nhưng ngay sau đó.
Vèol
'Toàn thân Lâm Chính bất ngờ bùng phát sức mạnh phi thăng, cả người hóa thành một luồng hồng lưu đáng sợ, lao thẳng về phía người đàn ông.
Người đàn ông biến sắc, bị luồng hồng lưu hung hãn này dọa cho toàn thân run rẩy, không thể động đậy.
Hắn trợn tròn mắt, nhìn Lâm Chính đang xông tới, ánh mắt đây tuyệt vọng.
Đây là sát khí rít gào! Tất cả mọi người đều kinh hãi.
Không ai ngờ giây trước Lâm Chính còn yên tĩnh một chỗ, lại bất ngờ ra tay tàn bạo như vậy.
Hơn nữa vừa ra tay đã là sát chiêu! "Dừng tay!".
Cô gái thầm sợ hãi, cũng không ngồi yên được nữa, lập tức giơ tay lên, định ngăn cản Lâm Chính.
Nhưng dù cô gái đã ra tay, Lâm Chính vẫn không có ý định dừng lại.
Một kích cuồng bạo này vô cùng khủng khiếp!
Cho dù là cô gái cũng cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội.
Đúng khoảnh khắc hai người sắp va chạm nhau. "Mọi người yên lặng nào!". Một giọng nói bình thản vang lên.
Sau đó, một lớp màn sáng chói xuất hiện giữa hai người.
Bốp!
Sức mạnh cuồng bạo của Lâm Chính nện mạnh vào bức màn này, đều bị nó hấp thụ.
Lâm Chính dừng lại, nhíu chặt mày, nhìn về phía phát ra âm thanh.