Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

"Kết giới biến mất rồi.

 “Chuyện này là thế nào?”

“Chẳng lẽ kết giới này chỉ có thể duy trì một lát thôi à”

Mọi người nhìn nhau, người nào người nấy đều giật mình.

Lôi Hổ nhìn về phía ngọn núi lớn.

Bên trong yên lặng không chút động tĩnh, không nghe thấy tiếng đánh nhau nữa.

“Lôi Hổ đại nhân, chẳng lẽ... người bên trong đã chết hết rồi?”

Có người đi về phía trước, run rẩy hỏi.

Lôi Hổ không nói gì, ông ta xoay người đi tìm lãnh đạo cấp cao của Lôi Trạch Thiên Các để bàn bạc.

Bây giờ, không có ai dám lên núi.

Thiên Thần Điện hung ác hơn bọn họ tưởng tượng nhiều.

Không ai đoán được Thiên Thần Điện lại có thể thể hiện ra chiến lực hung tàn như vậy.

Mấy ngàn người vào trong đó đã không còn ai sống sót.

“Đây rõ ràng là cái bẫy, nếu chúng ta tùy tiện xâm nhập, chỉ sợ kết giới kia sẽ xuất hiện lần nữa, nhốt một nhóm người trong đó rồi sẽ tiến hành bao vây tiêu diệt! Không giải quyết được kết giới này, chiến sự tiếp diễn sẽ vô cùng bất lợi với chúng ta”.

Một ông lão tóc trắng chống gậy đi đến, nhìn Thiên Thần Điện, khàn giọng nói.

“Ông Cảnh Hài Có lẽ ông cũng đã nhìn thấy sức chống đỡ của kết giới này rồi, ngay cả pháp khí của chúng tôi cũng không thể công phá được nó, giải quyết thế nào đây?”

Lôi Hổ buồn rầu nói.

“Đã là kết giới thì chắc chắn sẽ có cơ quan, chỉ cần chúng ta tìm được cơ quan, còn sợ không phá được hay sao? Việc cần làm trước mắt không phải liều lĩnh xông lên núi mà là tìm cơ quan, sau đó phá vỡ nó!”

“Được!”

Lôi Hổ suy nghĩ, lập tức hành động, ông ta truyền lệnh cho các liên minh bắt đầu tìm kiếm cơ quan của kết giới.

Nhưng trong lúc mọi người đang bao vây ngọn núi để âm thầm tìm kiếm kết giới, thì đột nhiên có một nhóm người lao ra từ trong núi, họ liều chết xông thẳng về phía bên này.

“Là người của Thiên Thần Điên!” 

“Mọi người cẩn thận!"

“Chuẩn bị đón địch!”

Tiếng hét ồn ào vang lên.

Người của liên minh lập tức rút kiếm ra chiến đấu.

Hai bên chém giết dưới chân núi.

Chỉ là người của Thiên Thần Điện ít ỏi, chiến đấu chính diện, nên chỉ trong chốc lát đã bị đám người bao vây, hai tay khó địch lại bốn tay.

Không còn cách nào khác, đám người Thiên Thần Điện bắt đầu lùi về phía sau.

“Còn muốn chạy sao? Không dễ như vậy đâu!” “Nếu đã đến rồi thì ở lại hết đi!” “Tên giặc này đừng hòng chạy!”

Tiếng hét giận dữ dồn dập vang lên, trong lòng mọi người tràn ngập nỗi căm hờn, vung đao truy đuổi.

“Giặc cùng đường rồi đừng đuổi theo nữa, trở về hết đi"

Lôi Hổ thấy vậy, vội vàng la lên.

Người của Lôi Trạch Thiên Các ngừng lại.  

Nhưng người của các thế tộc khác lại không nghe lời giống như vậy, không ít người đã đuổi vào trong.

Sau khi những người này tiến vào núi Thiên Thần. Bụp!

Kết giới đã tắt lúc trước lần nữa dựng lên, ngăn cách phía trên và dưới núi.

“Hả?”

Những người xông vào núi Thiên Thần ai nấy đều ngẩn ngẩn ngơ ngơ.

“Trúng kế dụ địch rồi!” Lôi Hổ đấm ngực giậm chân. Người trong núi nhanh chóng bị tàn sát triệt để.

Dưới chân núi máu chảy thành sông, thi thể la liệt khắp nơi, cảnh tượng vô cùng thê thảm.

Kết giới lại lần nữa biến mất.

Chốc lát, mọi người đều sợ đến mức liên tục lui về phía sau, không ai dám lên tiếng.

Đội quân liên minh đến thảo phạt Thiên Thần Điện phải ngừng chân lại dưới chân núi Thiên Thần.

Người đời đều run sơ. 

Da đầu Lôi Hổ run rẩy, ông ta quay đầu nhìn lãnh đạo cấp cao của Lôi Trạch Thiên Các, nhanh chóng nói: “Các vị, nếu tiếp tục như vậy thì sĩ khí sẽ tan rã, lòng người không yên, tới lúc đó chúng ta không thể nào công phá núi Thiên Thần được nữa!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement