Lâm Chính nhíu mày, không dám chậm trễ nữa, anh vung Thiên Sinh Đao lên, chém về phía Diệp Viêm.
Nhưng lần này Diệp Viêm không trốn tránh, hản để mặc Lâm Chính vung đao chém.
Lâm Chính vung mạnh thanh đao, trong nháy mắt tung ra ngàn vạn ánh đao, bao vây xung quanh Diệp Viêm.
Diệp Viêm đứng trong ánh đao đang sợ, cơ thể hoàn toàn bị bao phủ.
Nhưng cho dù thế công của Thiên Sinh Đao có sắc bén như thế nào đi nữa, đều không mảy may làm tổn thương được hắn.
Vốn dĩ Thiên Sinh Đao không được dùng để giết người.
Tuy rằng Diệp Viêm không biết Lâm Chính đang giở trò gì, nhưng vì muốn tiêu diệt hoàn toàn người này, hắn không trốn tránh.
Cuối cùng!
Vèo!
Ánh sáng mạnh lóe lên.
Lâm Chính bị đánh văng ra, ngã mạnh xuống hơn trăm mét.
Mọi người ngạc nhiên.
Nhìn lại bên kia, thấy cả người Diệp Viêm đã xuất hiện hiện tượng áng mây bao phủ.
Lúc này hắn giống như đã thật sự trở thành thần tiên.
“Lâm Chính, bây giờ tao sẽ để mày mở mang kiến thức!”
Diệp Viêm khàn giọng nói, tiếp đó hắn bước về phía trước một chút.
Con ngươi của Lâm Chính co rút.
Nhưng chỉ trong chớp mắt đã thấy Diệp Viêm đến trước mặt anh, hai chưởng giống như ảo ảnh, dũng mãnh lao đến.
Lâm Chính lập tức ngăn cản.
Nhưng lại phát hiện lưỡi đao của mình lại xuyên thẳng qua bàn tay của Diệp Viêm.
Là tượng ảo!
Tốc độ của Diệp Viêm nhanh đến nỗi ngay cả là Lâm Chính có thị lực tốt, cũng chỉ có thể nhìn thấy một chút bóng dáng của hắn.
Bịch, bịch!
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!