Diệp Viêm thiên phú vô song, sự khôn ngoan cũng không phải lời đồn.
Sở dĩ hắn mắc bẫy Lâm Chính là vì hẳn xem thường Lâm Chính, không xem Lâm Chính ra gì.
Nhưng loại hồ ly này sao có thể để người ta bắt được dễ dàng?
Thỏ khôn có ba hang, núi Thiên Thần là tổ của Diệp. Viêm, từ lâu đã được Viêm cải tạo. Không chỉ có cơ chế phòng ngự cực kỳ tốt, mà còn sử dụng kịp thời ngay khi đối mặt nguy hiểm
Đến bước đường cùng, Diệp Viêm cũng không kiêng dè gì nữa.
Hắn lấy một viên đan dược màu vàng nến kỳ quái ra cho vào miệng, sau đó nhảy vọt lên mặt đất đã nứt nhanh như chớp.
“Chặn hắn lại!".
Lâm Chính hét lên, xông về phía Diệp Viêm.
Ngay khi anh chui vào khe nứt cùng Diệp Viêm.
Cơ quan đáng sợ ẩn giấu trong thân núi bên dưới khe nứt tỏa ra năng lượng dồi dào.
Ầm!
Năng lượng trút ra từ trong khe núi, đánh bay Lâm Chính ra ngoài.
Cả ngọn núi Thiên Thần xuấ vết nứt như mạng nhện, khí tức cuồng bạo tràn ra từ trong khe nứt.
Bất cứ ai tiếp xúc với khe nứt cũng chết tan xác ngay.
Ngay cả Lâm Chính cũng trầy da tróc vẩy, ngã mạnh xuống đất.
Nếu không phải có xương chí tôn chống đỡ, e rằng anh đã chết ngay tại chỗ.
Ánh sáng vàng tỏa ra, khôi phục xác thịt của Lâm Chính.
“Lâm minh chủi”.
Hạo Thiên bước tới, khẽ giọng hô: “Mau xuống núi, rời khỏi nơi này!".
“Diệp Viêm chưa chết, sao có thể bỏ cuộc nửa chừng?”.
Lâm Chính lạnh lùng nói, mắt lộ vẻ dữ tợn.
“Lâm minh chủ, luồng khí tức này rất kỳ diệu, chắc chắn là được chế tạo có mục đích. Tôi nghĩ đan dược kỳ quái mà hắn vừa nuốt là loại thuốc đặc biệt có thể giúp cơ thể hắn không bị ảnh hưởng bởi luồng khí tức này. Cơ quan trong thân núi chắc chắn có đường đi bí mật, chỉ sợ Diệp Viêm đã chạy thoát khỏi chân núi từ đường bí mật đó. Chi bằng chúng ta bao vây bên ngoài núi, có lẽ có thể chặn được hẳn!”.
Hạo Thiên nói.
“Trong phạm vi trăm dặm bên ngoài núi Thiên Thần đều có thể bố trí đường đi, chỉ sợ tất cả người của liên minh cộng lại cũng không đủ để bao vây, huống hồ các ông chặn được hắn sao? Nếu Diệp Viêm nghỉ ngơi được chút nào ở trong đó, thực lực khôi phục được ít, làm sao. những người này ngăn cản được Lục Địa Thần Tiên?”.
“Hơn nữa, đại trận của tôi đều bố trí ở đây, rời khỏi núi Thiên Thần, tôi không được sức mạnh trận pháp bổ trợ, đến lúc đó ngay cả tôi cũng không chống lại được Diệp Viêm! Cho nên, nếu đánh mất cơ hội lần này, chúng. †a sẽ không còn khả năng giết được hắn!".
Lâm Chính lên tiếng, ánh mắt trở nên lạnh lùng, tràn ngập sát khí.
“Lâm minh chủ nói không sai, nhưng chuyện đến nước này chúng ta có thể làm gì hơn?”.
Hạo Thiên lắc đầu.
Những chuyện Lâm Chính nói sao ông ta lại không biết được?
Nhưng giờ không ai có thể xuống dưới cơ quan đó được.
Nhìn khí tức kỳ lạ đáng sợ dày đặc kia, Hạo Thiên cũng cảm thấy sợ hãi.
Ông ta tin dù mình ở thời kỳ toàn thịnh cũng không dám đối chọi trực diện với làn khí kỳ quái đó.
Lúc này, Lâm Chính đột nhiên lấy Hồng Mông Long Châm ra đâm lên người, sau đó lấy một vốc đan dược. trên người cho vào miệng.
“Lâm minh chủ?”.
Hạo Thiên sửng sốt.
Lâm Chính lại không quan tâm, sau khi đan dược vào bụng, châm lực dâng lên, anh lại lao vọt người đi, chui vào trong khe nứt to lớn.
Mọi người đều kinh hãi.
“Lâm minh chủi”.
“Mau quay lại!”.