Bịch!
Hoäc Phong lập tức bị đè xuống đất, không thể động đậy.
Có thứ gì nặng như núi đè chặt lên người hắn.
"Thả tôi ra! AI Đừng giết tôi! Lâm thần y! Xin đừng giết tôi! Tôi là người của Bắc Cảnh Tư! Đừng giết tôi!"
Hoắc Phong la hét và vùng vẫy điên cuồng.
Dương Như Long cũng vô cùng kinh ngạc, vội vàng cúi đầu: “Lâm thần y, chuyện này là kế hoạch của một mình Hoắc Phong, không liên quan gì đến sơn trang Quang Chiếu của tôi, xin thần y minh xét! Sơn trang Quang Chiếu của chúng tôi luôn tôn trọng Lâm thần y!"
"Người đâu?"
Lâm Chính thờ ơ hỏi.
"Trong...trong kho củi..."
"Còn không mau đưa tới đây?"
"Vâng...... Lâm thần y, xin chờ một chút, tôi lập tức phái người mang bọn họ tới đây!"
Dương Như Long sau đó run rẩy gọi người tới.
Lâm Chính chậm rãi đi đến bên cạnh Hoắc Phong, cúi người xuống, khàn giọng nói: "Anh và Thượng Quan Linh đều là người của Bắc Cảnh Tư, tại sao anh lại phản
bội Thượng Quan Linh?"
Hoắc Phong run lên, há hốc miệng không biết nên nói gì.
"Sao vậy? Muốn tôi dùng thủ đoạn đặc thù thì mới chịu mở miệng sao?"
Lâm Chính lạnh lùng nói. Anh búng ngón tay một cái, một cây kim châm bạc xuất hiện.
Mặc dù Hoäc Phong không biết y thuật, nhưng hắn đã nghe nói về “tay nghề” của Lâm thần y từ lâu.
Nếu thật sự để Lâm thần y ra tay, chỉ sợ sống không bằng chết!
"Lâm thần y, tôi sẽ nói! Tôi sẽ nói hết!"
Hoäc Phong nghiến răng nghiến lợi run rẩy hét lên: "Tôi... sở dĩ tôi phản bội Thượng Quan Linh... là vì nuốn có được cô ấy..."
"Có được cô ấy? Anh thích Thượng Quan Linh?"
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!